Wikipedia:Trang chính Vật lý/Chọn lọc
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Hố đen, hay còn gọi là lỗ đen, là một vật thể có mật độ khối lượng rất lớn, lớn đến nỗi lực hấp dẫn của nó làm cho mọi vật không thể nào thoát ra khỏi nó được, trừ việc thoát ra nhờ hiệu ứng đường ngầm lượng tử, vùng này được gọi là chân trời sự cố của hố đen. Hố đen thường được tạo ra bởi sự suy sụp của các ngôi sao lớn. Truờng hấp dẫn mà hố đen tạo ra rất lớn, vì vậy, vận tốc thoát của vật chất trong chân trời sự cố của nó lớn hơn vận tốc ánh sáng trong chân không. Điều này dẫn đến việc không có vật thể nào, kể cả ánh sáng, có thể thoát ra khỏi hố đen. Từ "hố đen" không chỉ dừng lại ở khái niệm "hố" mà còn là một vùng không gian ảnh hưởng bởi nó, nhờ có ảnh hưởng này mà người ta có thể nhận biết được sự tồn tại của các hố đen. Gần đây người ta cũng chứng minh được rằng tại tâm mỗi thiên hà đều tồn tại một hố đen có khối lượng rất lớn, hố đen tại tâm thiên hà của chúng ta (Milky Way) nặng khoảng 4 triệu lần khối lượng mặt trời (Europhysics News (2004) Vol. 35 No. 5). Lý thuyết về hố đen là một trong số ít các lý thuyết trong vật lý bao trùm mọi thang đo khoảng cách, từ kích thước cực nhỏ (thang Planck) đến kích thước quan sát vũ trụ, do vậy có thể kiểm chứng cùng lúc thuyết lượng tử (cho thang nhỏ) và thuyết tương đối (cho thang lớn).