Pharaon

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Pharaon (tiếng Ả Rập: فرعون Firʻawn; tiếng Hebrew: פַּרְעֹה Parʻō; tiếng Ge'ez: Färʻon; xuất phát từ per-aa trong tiếng Ai Cập có nghĩa là "ngôi nhà vĩ đại") được sử dụng chính thức lần đầu tiên vào thời kỳ Tân vương quốc (khoảng 1400 TCN) nhưng đã trở nên thông dụng trọng việc dùng để chỉ các vị vua của Ai Cập cổ đại.

Chữ "per-aa"
trong tiếng Ai Cập cổ đại
O1
O29