Cây báng

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Cây báng, (các tên gọi khác: co pảng, quang lang, bụng báng) là giống cây lâu năm thuộc họ Cau nhưng chỉ sống trên vùng núi đá vôi cao. Ở tuổi trưởng thành cây có đường kính khoảng 40-50 cm (gốc và ngọn tương đương) và cao chừng 8-12 mét. Ruột cây báng đặc, có cấu trúc sợi trải thưa dọc theo chiều thân cây, là chất liệu màu trắng, mềm. Dân miền núi thường lấy ruột cây để ủ men nấu rượu.

[sửa] Rượu báng

Được nấu từ ruột cây báng sau khi đã ủ men rượu. Rượu báng là đặc sản của dân miền núi đá cao.

[sửa] Xem thêm

[sửa] Lưu ý

Từ bột báng ngoài nghĩa là bột lấy từ thân cây báng còn là tên gọi của loại bột làm từ củ của cây sắn.