Tứ pháp

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Tứ pháp là danh từ để chỉ các nữ thần trong tín ngưỡng Việt Nam gồm: Mây-Mưa-Sấm-Chớp, đại diện cho các hiện tượng tự nhiên có vai trò quan trọng trong xã hội nông nghiệp. Sau này khi Phật giáo vào Việt Nam thì nhóm các nữ thần này được biến thành Tứ pháp với truyền thuyết về Man Nương Phật Mẫu.

Liên quan đến tín ngưỡng thờ nữ thần còn có hệ thống các chùa gọi là Tứ pháp, hiện chỉ thấy trong vùng Đồng bằng Bắc Bộ. Các vị thần đó gồm :

  • Pháp Vân (thần mây), tên Nôm là Bà Dâu, được thấy thờ ở chùa Dâu, Bắc Ninh và chùa Thái Lạc ở Mỹ Văn, Hưng Yên.
  • Pháp Vũ (thần mưa), tên Nôm là Bà Đậu, được thấy thờ ở Thường Tín, Hà Tây.
  • Pháp Lôi (thần sấm), tên Nôm là Bà Dàn
  • Pháp Điện (thần chớp), tên Nôm là Bà Tướng

Trong các chùa thờ những nữ thần này, tượng của các nữ thần được tạc với kích thước to lớn hơn rất nhiều so với các tượng Phật. Hệ thống chùa Tứ pháp là chứng tích cho sự kết hợp giữa Phật giáo với các tín ngưỡng dân gian có nguồn gốc nguyên thuỷ ở Việt Nam.

[sửa] Xem thêm