Tổng đài điện thoại nội bộ dùng giao thức Internet
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Tổng đài điện thoại nội bộ dùng giao thức Internet hay Tổng đài điện thoại Internet (tiếng Anh: Internet Protocol Private Branch eXchange, viết tắt là IP PBX hay IPBX) là một tổng đài điện thoại nội bộ dùng giao thức Internet (Internet protocol) để tạo âm hiệu quay số (dial-tone) và thực hiện các cuộc gọi điện thoại cùng nhiều tính năng khác. Giọng nói được truyền bằng các gói dữ liệu qua mạng dữ liệu thay vì mạng điện thoại thông thường.
[sửa] Lợi ích so với tổng đài thông thường
- Tổng đài điện thoại Internet thường dễ quản lý hơn hơn tổng đài thông thường vì người quản lý có thể dễ dàng điều chỉnh các dịch vụ điện thoại Internet thông qua một trình duyệt web.
- Với một tổng đài điện thoại Internet, một nhân viên có thể dễ dàng di chuyển từ bộ phận này sang bộ phận khác mà không bị mất các thông số cá nhân thiết lập từ trước cũng như số gọi đến.
- Đối với các công ty có nhiều chi nhánh, tổng đài điện thoại Internet cho phép hình thành kiến trúc phân tán, khi đó việc quản lý hệ thống điện thoại sẽ không cần cố định một chỗ đồng thời có thể quản lý tập trung, giúp tiết kiệm được nhiều chi phí, và thời gian.