Phùng Chí Kiên

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Phùng Chí Kiên (1901-1941), nhà hoạt động cách mạng và quân sự Việt Nam.

Ông còn có tên gọi là Mạnh Văn Liễu, Nguyễn Vĩ; quê xã Diễn Yên, huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An.

Ông tham gia cách mạng từ năm 1926; gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam từ năm 1930; bị địch bắt giam 3 lần vào các năm 1931, 1937 và tháng 7 năm 1941.

[sửa] Tóm tắt quá trình hoạt động:

  • Năm 1926, ông sang Quảng Châu (Trung Quốc) tham gia tổ chức Thanh niên Cách mạng Đồng chí Hội, dự lớp huấn luyện đầu tiên do Nguyễn Ái Quốc tổ chức rồi vào học Trường Quân sự Hoàng Phố.
  • Tháng 12 năm 1927, ông tham gia khởi nghĩa Quảng Châu, Đại đội trưởng Hồng quân công nông Trung Quốc.
  • Năm 1936, ông về Sài Gòn hoạt động.
  • Năm 1937, ông sang Hương Cảng công tác, bị cảnh sát Anh bắt và trục xuất.
  • Năm 1938, ông tham gia củng cố Ban lãnh đạo của Đảng Cộng sản Đông Dương ở nước ngoài và xuất bản báo “Đồng thanh” ở Côn Minh (Trung Quốc).
  • Cuối năm 1940, ông tham gia huấn luyện 40 cán bộ cốt cán của Việt Nam tại Quảng Tây (Trung Quốc).
  • Năm 1941, ông về Việt Nam rồi tham dự Hội nghị Trung ương lần thứ 8 (tháng 5 năm 1941) do Nguyễn Ái Quốc chủ trì và được bầu vào Ban Chấp hành Trung ương; được cử trực tiếp tổng chỉ huy Khu căn cứ Bắc Sơn, thành lập và chỉ huy trưởng Đội Cứu quốc quân 1, tham gia khởi nghĩa Bắc Sơn.
  • Ngày 22 tháng 8 năm 1941, ông bị thương và hy sinh tại Ngân Sơn trên đường đi Cao Bằng.

Tên của ông được đặt cho một con đường lớn ở Thủ đô Hà Nội.