Rama (thần thoại)

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Rāmāyaṇa (Devanāgarī: रामायण) là một sử thi cổ đại viết dưới dạng trường ca tiếng Sanskrit được xem là bởi nhà thơ Valmiki và là một phần quan trọng của bộ kinh Ấn Độ giáo (smṛti). Tên gọi Rāmāyaṇa là một từ ghép tatpurusha của Rāmaayana "đi đến, tiến đến", được dịch ra là "những cuộc du hành của Rāma". Rāmāyaṇa bao gồm 24,000 câu[1] trong bảy tập (kāṇḍas) và kể về câu chuyện của một hoàng tử, Rama của xứ Ayodhya, vợ là Sita bị bắt đi bởi vua quỷ (Rākshasa) vua xứ Lanka, Rāvana. Trong dạng hiện tại của nó, Valmiki Ramayana có niên đại có thể từ 500 TCN đến 100 TCN, hay là khoảng cùng thời với những bản đầu tiên của sử thi Mahabhārata.[2]

[sửa] Tóm tắt sử thi Ramayana

Xưa kia ở vương quốc Kô-sa-la có ông vua già yếu tên là Đa-xa-ra-tha, có bốn người con trai do bà vợ sinh ra. Con cả Ra-ma hơn hẳn các em về tài đức. Vua có ý định nhường ngôi cho chàng,nhưng vì bị trói buộc bởi lời hứa với bà vợ thứ hai Ka-lêy-i xinh đẹp cho nên đã đày Ra-ma vào rừng và trao ngôi lại cho Bra-ra-ta, con của Ka-lêy-i.

Ra-ma đem vợ là Xi-ta cùng em trai Lắc-ma-na vào rừng sống ẩn, luyện tập võ nghệ. Quỉ vương Ra-va-na ở đảo lập mưu cướp nàng Xi-ta đem về làm vợ. Hắn dụ dỗ và ép buộc nàng nhưng nàng đã kịch liệt chống cự.

Mất Xi-ta, Ra-ma đau buồn, tìm cách cứu nàng. Cuối cùng nhờ sự giúp đỡ của tướng khỉ Ha-nu-man,anh em Ra-ma đã tiêu diệt quỉ vương Ra-va-na và cứu nàng Xi-ta.

Sau chiến thắng vẻ vang đó, Ra-ma nghi ngờ tiết hạnh của Xi-ta, nổi cơn ghen dữ dội, không muốn nhận lại nàng làm vợ. Để Ra-ma tin ở lòng chung thủy của mình, Xi-ta đã bước vào lửa. Thần lửa A-nhi biết được nàng trong sạch, đã cứu nàng. Thấy vậy Ra-ma cô cùng sung sướng, dang tay đón nàng. Hai người đưa nhau trở về kinh dô trong cảnh chào đón nồng nhiệt của dân chúng.vi:Ramayana