Sè-kài

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Sè-kài chit-ê sû ê ì-sù siōng-bô ū:

  • Piáu-sī tē-kiû lóng-chóng ê mi̍h, koh mā-sī kóng tē-kiû-téng lóng-chóng ê kok-ka, khu-he̍k ê ì-sù.
  • Piáu-sī ú-tiū, iā-chiū-sī lóng-chóng ê bu̍t-chit-sè-kài ê ì-sù.
  • Piáu-sī jîn-lūi siā-hoē, sī kóng choân-jîn-lūi ê siā-hoē ê ì-sù.
  • Kong-ke ū kāng-chi̍t-khoán bûn-bêng, bûn-hoà ê siā-hoē, pí-lūn-kóng "Ki-tok-kàu sè-kài", "Islam sè-kài" téng-téng. Tī léng-chiàn ê sî-tāi, lán mā ē kóng tē-it sè-kài, tē-jī sè-kài kap tē-saⁿ sè-kài lâi piáu-sī tī bô-kâng tīn-iâⁿ lāi-té chò-tīn ê kok-ka.

It-poaⁿ lán kóng sè-kài, khah-chē sī chí tē-it-ê ì-sù: tē-kiû-téng lóng-chóng ê mi̍h (pau-koat kok-ka, khu-he̍k téng-téng chāi-lāi).

[siu-kái] Sè-kài ê hun-khu

Lán lâng ē kā tē-kiû-téng ê sè-kài hun-khu, m̄-koh nā siūⁿ-hoat kap piau-chún koh-iūⁿ, án-choáⁿ hun tō ū cheng-chha--ah.

[siu-kái] Chò-kui-ê lâi hun

[siu-kái] Pō·-hūn hun-khu

  • Khoân-thài-pêng-iûⁿ, khoân-tāi-se-iûⁿ
  • Pak-ke̍k-khoân, Lâm-ke̍k-khoân, chhiah-tō khu-he̍k
  • Oán-tang, Tiong-tang, kīn-tang