Kńg-tang-oē
Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Kńg-tang-ōe (廣東話; Kwongtungwa), Hàn-gú ê chú-iàu hong-giân chi-chi̍t. Thong-hêng tī Tiong-kok lâm-hong ê Kńg-Tang-séng, Kńg-sai-séng, Hiong-káng, Ò-mn̂g kah Tang-lâm-a chi̍t-kóa-á kok-ka, sī hái-gōa hôa-jîn siāng-chú-iàu ê thong-hêng gí-giân. Kńg-tang-ōe iū kiò-chòe "Kńg-chiu-ōe", "Oa̍t-gí", "Pe̍h-ōe", i e miâ-chheng sī àn Tiong-kok kó·-tāi lâm-hong ê sió-sò· bîn-cho̍k "Oa̍t" (越) tńg--kòe-lâi-ê.
Sè-kài siōng tāi-iok ū 7000-bān lâng tī-leh sú-iōng Kńg-tang-ōe, sui-jiân pí bōe kòe Phó·-thong-oē, mā sǹg-sī sè-kài chú-iàu ê 1-chióng gí-giân.
Àn gí-giân-ha̍k ê koan-tiám lâi kóng, Kńg-tang-ōe kah chin-chōe Hàn-gí hong-giân siâng-khóan, pó-liû chiok-chē kó·-tāi Hàn-gí ê te̍k-tiám.
Kńg-tang-ōe ê hoat-im kah Phó·-thong-ōe ū chin-tōa ê bô-kâng, chú-iàu thé-hiān tī siaⁿ-tiāu kah ūn-bú. Kńg-tang-ōe ê siaⁿ-tiāu chin ho̍k-cha̍p, lóng-chóng ū 9-ê siaⁿ-tiāu, kó·-tāi Hàn-gí 3-ê ji̍p-siaⁿ-tiāu lóng-chóng pó-liû tī Kńg-tang-ōe lāi-té, che to̍h-sī “-t, -k, -p”. Che í-gōa, “-n, -m, -ng” chit-thò ôan-chéng ê phīⁿ-im-ūn (鼻音韵) mā pó-chûn tī Kng-tang-ōe tang-tiong.
Siāng tiōng-iàu--ê, Kńg-tang-ōe kàu-taⁿ pó-chûn tio̍h chin-chōe kó·-tāi Hàn-gí ê iōng-sû kóng-hoat í-ki̍p gí-khì chō·-sû. Chià-ê te̍k-tiám tī hiān-tāi Hàn-gí tang-tiong chha-put-to khòaⁿ bōe-tio̍h--à.