Cách mạng Nga

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Cách mạng Nga, là hai cuộc cách mạng xảy ra ở Nga năm 1917. Cuộc cách mạng thứ nhất là cách mạng tư sản nổ ra vào tháng Hai theo lịch cũ của Nga hay tháng Ba theo lịch hiện đại. Cuộc cách mạng thứ hai là cách mạng vô sản nổ ra vào tháng Mười theo lịch cũ của Nga hay tháng Mười một theo lịch hiện đại.

[sửa] Bối cảnh

Trong Chiến tranh thế giới thứ nhất, nước Nga của Sa hoàng trải qua nạn đói và sụp đổ kinh tế. Quân đội mất tinh thần của Nga phải chịu nhiều cuộc thoái trào quân sự ghê gớm, và nhiều binh sỹ rời bỏ trận địa. Bất mãn với chế độ quân chủ và chính sách tiếp tục leo thang chiến tranh của nó. Nga Hoàng Nikolai II thoái vị vào tháng Hai 1917.

[sửa] Cách mạng tư sản

Một chính phủ lâm thời được thành lập, do Hoàng tử Georgy Yevgenyevich Lvov lãnh đạo, sau đó bởi Aleksandr Kerensky, nhưng vẫn tiếp tục tham chiến. Chính phủ lâm thời không thể ban hành các cải cách đất đai theo yêu cầu của tầng lớp nông dân, những người chiếm hơn tám mươi phần trăm dân số.

Bên trong quân đội, binh biến và đảo ngũ lan tràn trong binh sỹ; giới trí thức không bằng lòng với tốc độ cải cách chậm chạp; nghèo đói lan rộng; sự chênh lệch và bất bình đẳng trong thu nhập càng tăng cao trong khi chính phủ lâm thời càng ngày càng chuyên quyền, độc đoán và và có vẻ biến dần thành một hội đồng quân sự. Các binh sỹ đảo ngũ quay trở lại các thành phố và trao vũ khí của họ cho các công nhân xã hội trong các nhà mày đang giận giữ. Các điều kiện trong các vùng đô thị rất thuận lợi cho một cuộc cách mạng vô sản.

[sửa] Cách mạng tháng Mười

Trong cách mạng, những người Bolsheviks đã thông qua khẩu hiệu phổ biến “tất cả chính quyền về tay Xô viết!” và “ruộng đất, hoà bình và bánh mỳ!”. Các Xô viết là các hội đồng được thành lập tại các địa phương trong một thành phố với các đại biểu được bầu từ công nhân trong nhiều nhà máy và các ngành khác. Các Sô viết là các hội của dân chủ nhân dân trực tiếp, mặc dù chúng không có vị trí chính thức về quyền lực trong chính phủ lâm thời, chúng sử dụng ảnh hưởng lớn từ trái tim và khối óc của tầng lớp lao động.

Sau cách mạng, giới lãnh đạo đảng đặt ra một hiến pháp có vẻ công nhận quyền lực của các Xô viết địa phương. Hội đồng lập pháp cao nhất là Xô viết tối cao. Cơ quan hành pháp cao nhất là Bộ chính trị (xem Tổ chức của Đảng cộng sản Liên Xô).

Lãnh đạo đầu tiên của Liên bang Xô viết là Vladimir Ilyich Lenin, người lãnh đạo nhóm tư tưởng Bolshevik của những người cộng sản. Áp lực quần chúng xui khiến Lenin tuyên bố Bolshevik nắm quyền lực vào tháng mười 1917. Một trong những việc làm đầu tiên của Chính phủ cộng sản là rút lui khỏi Chiến tranh thế giới thứ nhất. Tiếp theo Thoả ước hoà bình Brest-Litovsk, Liên bang Xô viết chuyển giao phần lớn UkrainaBelarus cho Đức.