Chí Phèo
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Chí Phèo là một nhân vật của tác phẩm cùng tên của nhà văn Nam Cao. Chí Phèo là đại diện tiêu biểu của những người dân nghèo khổ Việt Nam cùng cực dưới xã hội thực dân nửa phong kiến. Là một người hiền lành, Chí Phèo bị đưa đẩy thành một kẻ chuyên ăn vạ, đâm thuê chém mướn, thành công cụ của những kẻ áp bức. Tuy nhiên, "nhân chi sơ, tính bản thiện", các lương thiện, cái tính người cũng không thể mất đi bên trong con người tưởng như lưu manh và côn đồ. Chí Phèo gặp Thị Nở và nhờ tình yêu đơn giản, mộc mạc đã kéo Chí Phèo về với phần con người trong y.