Thành viên:Hoanghieppm

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Thứ Năm, 03/02/2005, 00:23 (GMT+7)

Đảng - mùa xuân của tuổi trẻ

Thạc sĩ binh nhất Hình:Hoanghiep.jpg

Binh nhất Hoàng Hiệp bảo vệ luận văn thạc sĩ

TT - Chiều 31-1-2005, hội đồng khoa học Trường KHXH & NV (ĐH Quốc gia TP.HCM) đã chấm điểm xuất sắc 9.8 cho một luận văn thạc sĩ chuyên ngành ngôn ngữ học so sánh.

Đứng thuyết trình bảo vệ thành quả học tập của mình là một anh chàng bộ đội đeo lon binh nhất vừa rời buổi lễ tiễn 700 bộ đội hoàn thành nghĩa vụ quân sự được TP.HCM tổ chức ngay sáng đó.

Đề tài luận văn mang tên “So sánh phương thức biểu hiện ý nghĩa thời gian trong tiếng Việt và tiếng Anh” đã được hội đồng khoa học đánh giá: “Có hàm lượng kiến thức ngôn ngữ học khá cao, có tính lý luận và thực tiễn”.

Tiếng Anh là sở trường vì Nguyễn Hoàng Hiệp đã tốt nghiệp cử nhân khoa Anh và từng là hướng dẫn viên hỗ trợ đại biểu tàu thanh niên Đông Nam Á thăm TP.HCM nhiều năm.

Đúng vào lúc sắp hoàn tất chương trình cử nhân chính trị và đang chuẩn bị làm luận văn thạc sĩ, đảng viên trẻ Nguyễn Hoàng Hiệp nhận được lệnh gọi nhập ngũ của ban chỉ huy quân sự quận Tân Bình. Vào thời điểm đó Hiệp đang là chánh văn phòng Quận đoàn 10 (TP.HCM) và cũng là cán bộ thuộc diện quy hoạch dài hạn của Thành ủy TP.HCM.

Hồi đó Hiệp cũng “tâm tư” lắm, không phải vì ngại đi bộ đội mà do tiếc việc học hành dang dở. Đêm quân trường đầu tiên, Hiệp nằm nghĩ ngợi chợt nhớ câu chuyện cũ về một chiến sĩ trong thời gian tại ngũ đã ôn luyện và thi đậu vào ĐH. Chi bộ, đơn vị “ra” quyết định cho Hiệp : phải tự học, chỉ được về dự thi.

Nhờ một nhân viên thư viện nhà trường giúp sức, Hiệp có được bản sao các tài liệu cần nghiên cứu. Môi trường quân ngũ là “điệp khúc 10 chế độ sinh hoạt trong ngày” nên không có chỗ cho những “việc riêng tư”.

Không còn cách nào khác, chiến sĩ Hiệp phải tranh thủ những khoảng trống tính từng phút một. Đêm, Hiệp đổi giường với một đồng đội để tận dụng ánh đèn hắt vào cửa sổ, rồi lặng lẽ thắp đèn cầy đầu giường ngủ chỉ với suy nghĩ: “Mới có chút trở ngại chẳng lẽ chịu thua?”.

Bốn tháng làm luận văn, Hiệp chỉ ngủ được 3-4 tiếng mỗi đêm. Anh em gọi đùa là Hiệp “ma”. Hôm nào không tranh thủ được máy tính của đơn vị, Hiệp “ma” đành viết tay rồi gửi về nhờ em gái giúp sức.

Ngẫm lại hai năm quân ngũ đã giúp Hiệp “ma” nhiều thứ: “Có lần anh em trồng 200 cây bàng trong doanh trại, chỉ huy đến kiểm tra bắt nhổ lên trồng lại. Ức, nhưng phải làm rồi có ý kiến sau”. Hiệp kể, rồi bảo thêm: “Với đời sống quân ngũ, bạn phải làm bằng được nhiệm vụ được giao, biến cái không thể thành có thể” - Hiệp “ma” đúc kết.

“Mặc dù hoàn cảnh không nhiều thuận lợi để làm nghiên cứu song học viên Hiệp đã nỗ lực làm việc nghiêm túc và có hiệu quả. Tôi hài lòng về bạn trẻ này” - GSTS Nguyễn Đức Dân, người hướng dẫn khoa học cho Hiệp “ma”, nhận xét.

THÁI BÌNH