Lão Hạc

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Lão Hạc là một truyện ngắn của Nam Cao được viết năm 1943. Tác phẩm biểu lộ tấm lòng thương xót đối với những người nông dân hiền lành, chất phát, phúc hậu, mà gặp nhiều bất hạn, chết một cách đau đớn.

[sửa] Nội dung

Kể về nhân vật lão Hạc, một con người trải qua nhiều bất hạnh. Vợ chết, lão Hạc sống nghèo và cô đơn. Con trai không tiền cưới vợ, phẫn chí đi làm đồn điền cao su, lão chỉ còn biết làm bạn với con chó có tên gọi là Vàng. Do ốm đau kéo dài, tiếp theo một trận bão hoa màu bị phá sạch và do lão yếu người, không có việc làm, tiền bạc dành dụm tiêu hết nên lão đã trở nên khổ cực. Dù rất yêu quý con chó nhưng cuối cùng lão vẫn phải bán nó trong nỗi đau buồn như "đánh lừa một con chó".

Đói khổ, thiếu thốn, cô đơn, lão chỉ ăn khoai, củ chuối, sung luộc v.v. Cuối cùng, lão ăn bả chó tự tử, chết một cách đau đớn, thê thảm: đầu tóc rũ rượi, mắt long sòng sọc, tru tréo, bọt mép sùi ra.