Lê Dụ Tông

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Lê Dụ Tông
Tên húy Lê Duy Đường
Sinh 1679
Mất 1731
Trị vì 1705 - 1729
Triều đại Nhà Hậu Lê
Niên hiệu Vĩnh Thịnh (1706 - 1719)
Bảo Thái (1720 - 1729)
Miếu hiệu Lê Dụ Tông

Vua Lê Dụ Tông (1679–1731) là vua của nhà hậu Lê từ năm 1705 đến năm 1729. Nhà vua – có tên huý là Lê Duy Đường – là con trai cả của vua Lê Hy Tông.

[sửa] Cuộc đời

Lê Dụ Tông được vua cha truyền ngôi vào tháng 4 năm Ất Dậu (1705) và lấy niên hiệu là Vĩnh Thịnh. Đến năm 1720, nhà vua đổi niên hiệu thành Bảo Thái.

Ngày 20 tháng 4 nǎm Kỷ Dậu (1729), Lê Dụ Tông nhường ngôi cho Thái tử Duy Phường (sau bị phế làm Hôn Đức Công) rồi ra ở cung Kiền Thọ, xưng là Thuận Thiên thừa vận Hoàng thượng.

Lê Dụ Tông mất vào tháng Giêng nǎm Tân Hợi (1731), thọ 52 tuổi.

Trong khoảng thời gian từ 1963 đến 1965, người ta phát hiện một cách vô tình di hài vua Lê Dụ Tông huyện Thiệu Hóa, tỉnh Thanh Hóa. Hiện nay, di hài của nhà vua đang được bảo quản và trưng bày tại Bảo tàng Lịch sử Việt Nam, Hà Nội. Tuy nhiên, việc lưu giữ hay an táng thi hài nhà vua vẫn còn có nhiều tranh cãi, hậu duệ dòng họ Lê muốn đưa nhà vua về quê (Lam Kinh, Thanh Hóa để an táng).

Tiền nhiệm:
Lê Hy Tông
Vua nhà Hậu Lê
tháng 4/1705-20/4/1729
Kế nhiệm:
Hôn Đức Công

[sửa] Liên kết ngoài