Nguyễn Đình Tứ

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Nguyễn Đình Tứ (1932-1996) là một nhà vật lý hạt nhân, nhà lãnh đạo nền khoa học Việt Nam.

Ông sinh ngày 1 tháng 10 năm 1932 tại xã Song Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh. Ngày 28 tháng 6 năm 1996, sau một tai biến bất thường, Nguyễn Đình Tứ đã đột ngột từ trần.

[sửa] Tiểu sử

Ông học phổ thông tại trường Trung học Phan Đình Phùng (Hà Tĩnh), ban Toán - Lý trường chuyên khoa Huỳnh Thúc Kháng (Vinh).

Ông đã theo học chuyên ban (2 năm), học Trung văn (1 năm) và học ngành Thuỷ lợi - Thuỷ điện trong 4 năm ở Đại học Vũ Hán, Trung Quốc.

Ông là cộng tác viên, người lãnh đạo tập thể khoa học quốc tế thuộc Phòng thí nghiệm Năng lượng cao (LVE) ở một trung tâm nghiên cứu quốc tế nổi tiếng - Viện Liên hiệp Nghiên cứu Hạt nhân tại Dubna (Liên Xô cũ), là một trong những tác giả chính của hơn 50 công trình nghiên cứu khoa học trong thập niên 1960.

Ông từng là Phó Chủ tịch Hội Vật lý Việt Nam, Phó Hiệu trưởng Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội (tháng 7, 1971 - tháng 3, 1976), Thứ trưởng (tháng 4 - tháng 6, 1976) rồi Bộ trưởng Bộ Đại học và Trung học chuyên nghiệp (tháng 6, 1976 - tháng 2, 1987), Viện trưởng Viện Năng lượng Nguyên tử Quốc gia, Chủ nhiệm Ủy ban Khoa học, Công nghệ và Môi trường của Quốc hội, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng ban Ban Khoa giáo Trung ương Đảng. Tại Đại hội VIII, ông được bầu làm Uỷ viên Bộ Chính trị nhưng mất ngay trong đại hội.

Năm 2000 ông được truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Khoa học và công nghệ cho Cụm công trình: "Nghiên cứu tương tác của các hạt cơ bản và hạt nhân ở năng lượng cao và phát hiện phản hạt hyperon sigma âm".

[sửa] Liên kết ngoài