Tung Sơn
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Tung Sơn (giản thể: 嵩山; bính âm: Sōngshān), là một trong năm ngọn núi linh thiêng của Trung Quốc tọa lạc tại tỉnh Hà Nam, bên bờ Hoàng Hà của Trung Quốc. Ngày 13 tháng 2 năm 2004 được tổ chức UNESCO phong là Công viên địa chất thế giới.
[sửa] Địa lý
Tung Sơn nằm ở Trung Nguyên, ngày xưa gọi là Trung Nhạc, phía bắc trông ra Hoàng Hà, Lạc Thuỷ, phía nam nom xuống Tánh Thuỷ, Ky Sơn, phía đông gặp kinh đô Biện Lương, phía tây liền với cố đô Lạc Dương. Thế cho nên mới được gọi là "Biện Lạc lưỡng kinh, kì nội danh sơn", là đệ nhất danh sơn Trung Nguyên.
Có hơn 30 vị hoàng đế và hơn 150 văn nhân trứ danh đã từng tới thăm Tung Sơn, càng làm cho Tung Sơn trở thành nơi tương tụ của thần tiên. Trong Kinh Thi có câu "Tung cao duy nhạc, tuấn cực vu thiên" (núi cao thì chỉ có Tung Sơn, cao vút đến tận trời).
Đỉnh cao của núi là 1500 m trên mực nước biển. Thiếu Lâm Tự gần đấy là nơi khai sinh Thiền tông và bộ sưu tập các stupa của Thiếu Lâm Tự được coi là lớn nhất Trung Quốc hiện nay.