Động cơ điện
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Động cơ điện là máy điện chuyển đổi năng lượng điện sang năng lượng cơ. Ngày nay động cơ điện được dùng trong hấu hết mọi lĩnh vực, từ các động cơ nhỏ dùng trong lò vi sóng để chuyển động đĩa quay, hay trong các máy đọc đĩa (máy chơi CD hay DVD), đến các đồ nghề như máy khoan, hay các máy gia dụng như máy giặt, sự hoạt động của thang máy hay các hệ thống thông gió cũng dựa vào động cơ điện. Ở nhiều nước động cơ điện được dùng trong các phương tiện vận chuyển, đặt biệt trong các đầu máy xe lửa.
[sửa] Lịch sử phát triển
- Năm 1820: nhà Hóa học Đan mạch Hans Christian Ørsted phát hiện ra hiện tượng điện từ, cùng năm Michael Faraday công bố kết quả thí nghiệm của ông về chuyển động quay điện từ, gồm chuyển động quay của dây dẫn trong từ trường và chuyển động của nam châm quanh 1 dây dẫn
- Năm 1822: Peter Barlow phát triển ra bánh xe Barlow
- Năm 1834: Thomas Davenport chế tạo ra động cơ chỉnh lưu
- Năm 1838: động cơ điện công suất 220 W được dùng cho thuyền chế tạo bởi Hermann Jacobi
- Năm 1866: Werner von Siemens sáng chế ra máy phát điện
[sửa] Nguyên tắc hoạt động
Phần chính của động cơ điện gồm phần đứng yên (stator) và phần chuyển động (rotor) được quấn nhiều vòng dây dẫn hay có nam châm vĩnh cửu. Khi cuộn dây trên rotor và stator được nối với nguồn điện, xung quanh nó tồn tại các từ trường, sự tương tác từ trường của rotor và stator tạo ra chuyển động quay của rotor quanh trục hay 1 mômen.
[sửa] Phân loại
-
- Động cơ không đồng bộ
- Động cơ đồng bộ
-
- Động cơ điện 1 chiều kích thích bởi nam châm vĩnh cửu
- Động cơ điện 1 chiều kích thích bởi dòng điện