Ramayana

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Ramayana (chữ Devanagari: रामायण - Rāmāyaṇa), có nghĩa là "những chuyến du hành của Rama", là bộ sử thi bằng tiếng Phạn nổi tiếng thứ hai của Ấn Độ cổ đại.

Sử thi này gồm 24.000 câu thơ đôi, tức 48.000 dòng thơ, chưa bằng 1/4 khối lượng dòng thơ của bộ Mahabharata nhưng bố cục chặt chẽ hơn. Chủ đề của tác phẩm là câu chuyện tình duyên giữa hoàng tử Rama và người vợ chung thủy Sita.

Bộ sử thi Ramayana tuy là một tác phẩm ca ngợi đẳng cấp quý tộc vũ sĩ nhưng đã khắc họa được những gương mặt có tâm hồn trong sáng như nàng Sita thánh thiện, có trái tim nóng bỏng nhiệt tình như tướng khỉ Hanuman... và đã nêu bật được khát vọng chiến thắng cái ác, đem lại nguồn an ủi cho quần chúng nhân dân bị áp bức, do đó được nhân dân rất ưa chuộng. Vì thế, những câu chuyện và những nhân vật trong Ramayana đã được nhiều văn nghệ sĩ khắc họa trong thơ ca và trong các công trình mỹ thuật - điêu khắc ở Ấn Độ và các nước Đông Nam Á.