Nhà thờ Đức Bà Reims
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nhà thờ Đức Bà Reims hay Giáo đường Đức Bà Reims (tiếng Pháp: Cathédrale Notre-Dame de Reims) là một giáo đường của xứ Reims, nơi đã từng một lần chứng kiến lễ đăng quang các vua Pháp. Nhà thờ này thay thế cho một nhà thờ cũ khác bị phá hủy trong một trận hỏa hoạn năm 1211 và được xây dựng trên vị trí của basilica, nơi Clovis được thánh Remi-giám mục xứ Reims rửa tội vào năm 496 Công Nguyên. Giáo đường Đức Bà Reims được hoàn thành cuối thế kỷ 13, ngoại trừ mặt tây. Phần này được dựng lên thế kỷ 14 theo thiết kế của thế kỷ 13; gian giữa của giáo đường trong lúc đó được nối dài để công chúng có thể tham dự lễ đăng quang. Hai tòa tháp cao khoảng 81 m (267 feet), có thiết kế ban đầu là 120 m (394 feet). Ngọn tháp phía nam có hai quả chuông lớn; trong đó có một quả tên là "Charlotte" do Hồng y tỉnh Lorraine đặt tên vào năm 1570, có trọng lượng hơn 10.000 kg.