Thể loại:Tiểu thuyết Pháp
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
BA CHÀNG NGỰ LÂM PHÁO THỦ Tác giả: ALÊCXĂNG DUMA (ALEXANDRE DUMAS)
Người tóm tắt: ANDƠNÊ MÔRIDƠ
“ Mọi người vì mỗi người, mỗi người vì mọi người”. Đó là lời thề của bốn anh bạn: Đ`Actanhăng, anh lính cận vệ trẻ tuổi và Atôt, Pooctô và Arami- ba chàng ngự lâm pháo thủ. Đactanhăng mới tới Pari được ba tháng mà đã trở thành người ưu tú nhất trong đại đội pháo thủ của ông đờ Tơrêvin, thuộc đạo quân ngự lâm của vua Lu-i XIII. Đactanhăng là một chàng trai người xứ Gatxcông chính cống, rất kiêu hùng, có thể vì một lời nói mà rút kiếm, một chàng trai tỉnh lẻ mười tám tuổi nhưng đã được bộ ba tài giỏi kia kính nể vì chàng ngay buổi đầu ra mắt tại dinh ông đờ Tơ rêvin đã lần lượt thách đấu với cả ba và họ đã kết bạn với nhau rồi cùng nhau đánh bại đại đội vệ binh của Hồng y giáo chủ Risơliơ khi họ định bắt giữ bốn người vì tội đấu kiếm. Chiến tích này khiến quan tể tướng - Hồng y giáo chủ rất tức giận nhưng lại khiến vua Lu-i vui mừng vì quân của ngài đã thắng được quân của Hồng y, ngài chú ý đến Đactanhăng và thưởng tiền cho chàng. Trước khi tới Pari, khi nghỉ chân tại Mâng, Đactanhăng đã có một cuộc đọ sức danh dự, đối thủ của chàng là một người lạ mặt, nước da màu ôliu và có sẹo ở má. Hắn có một người phụ nữ rất đẹp đi cùng. Đactanhăng đã ghi nhớ rất rõ khuôn mặt của hai người. Đactanhăng phải qua kì thử thách phục vụ trong đội cận vệ trước khi được chấp nhận vào đội pháo thủ nhưng chàng đã có cốt cách của một pháo thủ và các bạn mong mỏi ngày chàng sẽ được sung vào đại đội. Atôt cũng như Pooctô và A rami dòng dõi quý tộc và khi uống rượu say, chàng lại kể ra nỗi buồn sâu kín của mình. Pooctô là người ham mê phụ nữ và thường tuyên bố là mình có lẽ rồi sẽ mắc vào tội đó. Arami thì có các bạn là linh mục và có một người yêu ở trong cung đình, nói là chỉ làm lính pháo thủ một thời gian và khi nào đúng lúc sẽ sẵn lòng đổi cái mũ có chỏm lông lấy một bộ áo mũ thầy tu. Một hôm, chủ nhà trọ của Đactanhăng là ông Bônatxiơ chạy vào phòng báo cho chàng biết là Bônatxiơ-vợ ông, một cô thợ may xinh xắn vẫn phục vụ hoàng hậu xưa nay vừa bị bắt cóc. Theo lời ông ta kể lại, Đactanhăng nhận ra kẻ bắt cóc là người chàng đã gặp ở Mâng, nên rất sốt sắng đi tìm, nhất là khi biết được người đó bắt cóc bà Bônatxiơ để khai thác bà ta về câu chuyện tình ái giữa hoàng hậu và Giooc Viliê, tức quận công Bơckingham, người đã bí mật đến Pari để gặp hoàng hậu. Đactanhăng, tính đa cảm bỗng cảm thấy yêu bà Bônatxiơ, chàng họp các bạn bè và thề cùng quyết bảo vệ bà. Arami nói: “Ta phải nhớ là từ nay chúng ta sẽ đối đầu với Hồng y giáo chủ đó”. Đactanhăng xông tới đánh lui các sĩ quan của giáo chủ và cứu được bà Bônatxiơ. Chàng tỏ tình nhưng bà không hứa hẹn gì cả. Sau đó, chàng lại gặp bà dẫn đường cho quận công Bơckingham-đã trá hình thành lính pháo thủ- đi vào hoàng cung. Nếu Đactanhăng theo được vào thì chàng sẽ thấy được là hoàng hậu có yêu Bơckingham thực nhưng vẫn trung thành với nhà vua. Hoàng hậu đã tặng cho quận công vật kỷ niệm là mười hai chuỗi hạt kim cương mà nhà vua đã tặng cho nàng. Một tên thám tử báo cho giáo chủ Risơliơ biết chuyện đó. Giáo chủ thấy đây là cơ hội làm hại hoàng hậu và hại cả quận công Bơckingham nữa. Đầu tiên, Risơliơ đề nghị nhà vua tổ chức cho hoàng hậu một cuộc vũ hội và yêu cầu hoàng hậu đeo các chuỗi kim cương đó, sau đó Risơliơ gửi một thông điệp cho phu nhân đờ Uyntơ đang ở Luân đôn, nhờ bà ta lấy trộm hai chuỗi kim cương trong các chuỗi kim cương của Bơckingham. Được bà Bônatxiơ cho biết họ có âm mưu như vậy, Đactanhăng quyết tâm phục vụ cả người chàng yêu và cả hoàng hậu bằng cách lấy lại các chuỗi kim cương đó. Bốn chàng bèn cùng sang Luân Đôn. Dọc đường bị bọn thủ hạ của giáo chủ chặn đánh, ba chàng đã bị thương phải ở lại dọc đường và chỉ còn Đactanhăng tới được Luân Đôn. Chỉ còn vừa đủ thì giờ để làm hai chuỗi kim cương thay vào các chuỗi đã bị đánh cắp và Đactanhăng đã về được Pa ri đúng đêm có vũ hội và phá tan âm mưu của Risơliơ. Thế rồi Đactanhăng phải đi tìm lại các bạn của mình. Chàng tìm được Pooctôt khi anh chàng này đang nằm trong quán trọ, Aramin đang tranh luận với mấy ông tiến sĩ thần học và Atôt nằm say mềm trong một hầm rượu, đang bộc lộ câu chuyện buồn sâu kín và thách thức ông chủ nhà đuổi chàng đi. Atôt thú nhận rằng khi còn trẻ, chàng đã lỡ kết hôn với một phụ nữ xinh đẹp quý phái nhưng sau này mới phát hiện ra trên vai cô ta có in dấu hoa bách hợp của người hành quyết. Vì quá kinh hãi, chàng đã giết chết vợ. Ngày hôm sau, Đactanhăng tới nhà thờ, nhìn thấy một bà quý tộc rất đẹp, chàng nhận ra đó là người phụ nữ đã đi cùng với người lạ mặt ở Mâng. Chàng theo dõi thấy bà ta nói chuyện với một người Anh và khi đến gần, nghe thấy bà ta gọi hắn là em rể, bá tước đờ Uyntơ. Đactanhăng cũng cảm thấy yêu bà đờ Uyntơ tha thiết nhưng chàng bớt nhiệt tình khi biết đó là một mưu sĩ của giáo chủ. Chàng lập mưu được bà ta cho một chiếc nhẫn mặt ngọc màu lam, chàng mang kheo với Atôt, Atôt kêu lên: “Anh lấy được cái đó ở đâu? Đó là của bà mẹ tôi ngày xưa đấy!”. Đactanhăng bèn kể lại sự tình. Atôt nói: - “ Anh nên xa người phụ nữ đó. Đó là một con người gieo hoạ” Đêm hôm đó, Đactanhăng trách bà Uyntơ là đã phản bội. Bà ta xông vào đánh chàng, chàng né tránh rồi túm lấy áo bà ta tuột hở vai. Trên vai có dấu hoa bách hợp của người bị hành quyết. Thời kỳ này, cuộc chiến tranh giữa Anh và Pháp tới giai đoạn kịch liệt và quân Anh bắt đầu vây hãm thành La Rôsen. Giáo chủ Risơliơ biết được mọi việc mà Đactanhăng đã làm muốn mua chuộc chàng để phục vụ cho mình. Đactanhăng đã từ chối tuy biết là từ chối có thể mất mạng. Ba người pháo thủ giờ đây đang đi dò la hành động tới đây của giáo chủ. Các chàng rình nghe trộm, thấy Risơliơ ra lệnh cho bà đờ Uyntơ sang Anh nói với Bơckingham là quân Anh phải đầu hàng và dọa là chiến tranh tiếp tục thì Risơliơ sẽ tố cáo hoàng hậu. Về phần bà Uyntơ, bà ta xin Risơliơ cho thủ tiêu Đactanhăng vì chàng đã biết rõ điều bí mật của bà ta và thủ tiêu cả bà Bônatxiơ vì đã nhiều lần thắng được bà ta. Nửa giờ sau, bà ta tới gặp Atôt, có một mình, bà ta tái xám mặt kêu lên : -“Bá tước đờ Pherơ!”. Atôt đáp : “Thưa bà, đúng là tôi đó. Bà tưởng tôi đã chết cũng như bà đã chết. Và với cái tên Atôt đã che giấu cái tên bá tước đờ Phe rơ, cũng như cái tên Uyntơ là cô An dờ Brơi”. Atôt lột cái “tín bài” thông hành của Risơliơ cấp cho bà Uyntơ và đưa bà ta ra bờ biển, có một con tàu đợi sẵn để đưa bà ta sang nước Anh. Bà ta không dám cưỡng lại vì sợ bị vạch mặt. Sau đó bốn người bạn quay trở về thành la Rôsen đang bị vây hãm và họp nhau tại pháo đài Xanh Giecve trong một giờ, chống trả lại các đợt tấn công và bàn kế hoạch. Giữa các đợt tấn công, họ tiếp tục bàn bạc và cuối cùng đã gửi thông điệp cho bá tước đờ Uyntơ nói rõ về bà chị dâu và là người thừa kế dòng họ ông là giả mạo, và gửi cho một người bạn có thế lực của Arami để hỏi tên tu viện nơi bà Bônatxiơ bị giam giữ. Khi bà đờ Uyntơ đến nước Anh thì bị bắt và bị giam tại lâu đài của ông em rể nhưng bà giở thủ đoạn quyến rũ anh chàng coi ngục trẻ tuổi nên đã trốn được và xúi giục anh này ám hại Bơckingham, anh ta sẵn sàng đi làm nhiệm vụ độc ác này. Bà đờ Uyntơ cho anh giả làm người đưa tin, tới gặp Bơckingham và anh ta đã dùng dao găm đâm chết Bơckingham. Bá tước đờ Uyntơ tới Luân đôn chỉ chậm ít phút đã không cứu được Bơkingham, nhưng một người mang tin từ Pari đã tới kịp thời đưa cho Bơkingham lá thư khẳng định tình yêu cuả hoàng hậu. Bơkingham tắt thở, trên môi vẫn còn gọi tên hoàng hậu. Tới đây, bà đờ Uyntơ đã sang Pháp và tới tu viện nơi giam giữ bà Bônatxiơ, dùng thuốc độc để hại bà ta. Khi Đactanhăng và các bạn tới tu viện, bà Bônatxiơ xinh đẹp đã chỉ còn là cái xác không hồn. Họ đuổi theo mụ sát nhân và khi bắt được, họ lập toà án xét xử và tìm một người thi hành án, lại chính là người xưa kia đã đóng dấu hoa bách hợp lên người bà ta. Ngày hôm sau, Đactanhăng bị bắt và bị giải tới trước mặt giáo chủ, người bắt chàng không phải ai khác mà chính là “con người lạ mặt ở thị trấn Mâng”. Đactanhăng kể hết cho giáo chủ nghe mọi tội ác của bà đờ Uyntơ giả mạo và cuối cùng đưa ra cái “tín bài” thông hành - người mang tín bài này được quyền xử lí mọi việc không bị tội gì hết. Giáo chủ phục tài chàng nên đã không bực tức, thay vì ra lệnh tống giam Đactanhăng, giáo chủ viết một lệnh phong trung uý của đại đội pháo thủ. Đactanhăng lần lượt đưa cho ba người bạn nhưng cả ba đều từ chối nói là không xứng đáng. Hơn nữa Arami thông báo là sẽ bỏ áo lính để đi tu và Pooctôt nói là sẽ xuất ngũ để lấy vợ và Atôt ghi tên Đactanhăng vào lệnh phong trung uý (còn bỏ trống). Nói về Rôsơpho (tức người lạ mặt ở Mâng) tuy đã có nhiều lần đụng độ với Đactanhăng nhưng cuối cùng họ đã thấy họ có tài mà chết đi thì thật uổng nên đã cùng nhau kết bạn.
Các trang trong thể loại “Tiểu thuyết Pháp”
Có ít nhất 7 trang trong thể loại này.
DH |
H tiếpMN |
N tiếpT |