Số nguyên
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Trong toán học, số nguyên bao gồm các số tự nhiên dương (1, 2, 3, …), các số âm của chúng (−1, −2, −3, ...) và số không. Phát biểu một cách hình thức như sau: các số nguyên là miền xác định nguyên duy nhất mà các phần tử dương của nó được sắp thứ tự tốt (well-ordered), và các thứ tự đó được bảo toàn dưới phép cộng. Cũng như số tự nhiên, các số nguyên hợp thành một tập vô hạn đếm được. Trong toán học, tập hợp gồm tất cả các số nguyên thường được ký hiệu bằng chữ Z in đậm,(hoặc ), đó là viết tắt của Zahlen (có nghĩa "số" trong tiếng Đức).
[sửa] Các tập hợp số
- N: Tập hợp số tự nhiên
- Z: Tập hợp số nguyên
- Q: Tập hợp số hữu tỉ
- R: Tập hợp số thực
- I = R\Q: Tập hợp số vô tỉ