Thảo luận:Phật giáo
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Tôi thâu hồi bài Đạo Phật cũ ở đây, vì nó có chứa những phần dư, những lời quả quyết không có ghi chứng cứ đi theo, và chủ quan quá. Thêm nữa là nó có những phần đã/sẽ được ghi ở những mục từ khác một cách gọn gàng và mạch lạc hơn. Tôi sẽ đọc lại bài Đạo Phật và thấy gì bổ sung được cho Phật giáo thì sẽ cho vào sau. Xin Anh Làng Đậu có hình hoa sen trắng nào đẹp cho vào bài Phật giáo này. Cảm ơn rất nhiều!!!
Những mục từ lớn đã có trước đây tôi cũng sắp chỉnh hoặc viết khác. Mục Tất-đạt-đa Cồ-đàm của tôi sẽ thế bài Thích-ca Mâu-ni cũ dài kia, vì viết mục này dài như thế là sai. Tất cả các diễn biết, biog. của Phật đều được viết dưới Tất-đạt-đa Cồ-đàm, phần Thích-ca Mâu-ni chỉ ngắn gọn vì đây là danh hiệu Tôn xưng. Từ Phật cũng có vấn đề, từ Tâm cũng vậy. Thông báo trước. Thân mến --Baodo 22:19, ngày 13 tháng 9 năm 2005 (UTC)
[sửa] Lớn thứ 3?
Theo [1], Phật giáo có ít tín đồ hơn Ấn Độ giáo, cho nên phải xếp hạng ít nhất là thứ 4. Nguyễn Hữu Dụng 05:36, ngày 20 tháng 9 năm 2005 (UTC)
-
- Nói về số lượng thì đúng như vậy, nhưng có một điều là Ấn Độ giáo mang những đặc điểm sau đây: 1. Giới hạn ở Ấn Độ (98%), 2. Thuật ngữ Hinduism không chỉ một tôn giáo, mà là nhiều tôn giáo khác biệt (khác biệt hơn ta có thể tưởng tượng được) tại Ấn Độ, với cơ sở chung duy nhất là niềm tin vào 4 bộ Veda (sa. caturveda). Ấn Độ giáo là một từ rất phức tạp, vốn được người châu Âu đưa ra để làm thể loại so sánh. Người Ấn không tự gọi mình như thế đâu. Mục Ấn Độ giáo này tôi sẽ viết sau này. Trường hợp này gần giống như so sánh ngôn ngữ: So sánh tiếng Trung Quốc, Anh, tiếng Ấn Độ (Hindi, Urdu), Pháp, Đức, Tây Ban Nha... Tiếng Trung, tiếng Ấn (Hindi và Urdu) quan trọng hay "lớn" nhất vì nhiều người nói nhất?
- Có nhiều cách phân loại. Nếu phân loại Phật giáo về mặt lan truyền, ảnh hưởng trong nhận thức chung của con người, tư tưởng, ảnh hưởng văn hoá thì có lẽ vượt xa Ấn Độ giáo.
-
- Tuy nhiên, việc ghi sắp xếp "lớn nhỏ" không phải là điều tôi chủ trương nên sửa lại thành "1 trong 3-... Tôn giáo lớn" cũng không phải là sai.
- Sách tham khảo mới nhất: Michaels, Axel: Hinduism. Past and Present. (1998) Transl. by Barbara Harshaw. Princeton: Princeton University Press 2004. (Đức ngữ: Der Hinduismus. Geschichte und Gegenwart. München 1998.) --Baodo 11:44, ngày 20 tháng 9 năm 2005 (UTC)
[sửa] Không có xung đột
Tác giả bài viết có nhận định, Phật giáo ở từng nước mang bản sắc riêng. Tôi rất đồng ý với tác giả về nhận xét nầy.
Từ lâu tôi có một nhận xét rằng, Phật giáo Đại thừa ở từng nước có nhiều điểm khác nhau, từ kiến trúc chùa chiền, trang phục của tu sĩ, cũng như triết lý Phật giáo, rồi ở mỗi nước có thêm một số vị 'được phong thánh' riêng. Nhưng chỉ ở Đại thừa mà thôi, riêng Tiểu thừa thì khá đồng nhất dù ở các nước khác nhau. Mỗi khi Phật giáo Đại thừa được truyền bá đến nước nào thi Phật giáo nhanh hay chậm đều tiếp thu, biến đổi ít nhiều theo văn hóa, tính ngưỡng dân gian bản điạ. Điều nầy ta thấy rất rỏ nếu so sánh Phật giáo Việt Nam với Phật giáo Trung Hoa hay Nhật bản, đặc biệt là Phật giáo Tây Tạng. Không hiểu có phải chính nhờ sự uyển chuyển nầy cộng với những triết lý cơ bản của đạo Phật hay không mà trong lịch sữ ta không thấy có sự xung đột giữa tính đồ Phật giáo với tín đồ các tôn giáo khác vì lý do tôn giáo (tức xung đột tôn giáo), đặc biệt là xung động bằng vũ lực? Xung đột giữa các phái Phật giáo cũng không!
Tôi hay nghĩ vui, Phật giáo là tôn giáo hiền nhất.
TQNAM 11:00, 9 tháng 10 2006 (UTC)
-
- Đã có nhiều người gọi Phật giáo là tôn giáo của hoà bình. Nhưng Riêng Albert Eistein thì nhận định rằng "Phật giáo là đạo duy nhất thích hợp với khoa học". nguyên do chính là trong giáo lý Phật giáo căn bản vô ngã, từ bi, và trí huệ khiến cho "không cần thiết phải có bạo động để giải quyết vấn đề!". LĐ
Tôi nghĩ mấu chốt là ở chỗ, Phật giáo không có độc quyền chân lý. Avia (thảo luận) 02:45, 10 tháng 10 2006 (UTC)
- Đúng là Phật giáo thì hiền nhất. Theo như tôi biết, hình như để là con chiên của Tin lành, của Thiên chúa giáo thì phải làm một lễ "gia nhập" nào đó rồi mới được công nhận, còn Phật giáo thì ai theo cũng được, có thể bất kỳ lúc nào rở thành một tín đồ Phật giáo cũng được, mà không theo Phật giáo bất kỳ lúc nào cũng được. Còn 2 tôn giáo kia thì nhất định phải có buổi lễ công nhận "đứng trong hàng ngũ" đó. Không biết tôi nghĩ có đúng không ? Casablanca1911 02:51, 10 tháng 10 2006 (UTC)
Không hẳn như vậy.
- Theo Thiên Chúa giáo thì phải làm lễ rửa tội, nhưng trước đó phải đi học giáo lý, và phải qua được kỳ sát hạch. Theo Phật giáo thì cần làm lễ quy y, về nguyên tắc cũng cần học giáo lý, nhưng thực tế thì không làm kỹ như bên Thiên Chúa giáo (nghĩa là không cần học và sát hạch giáo lý).
- Nhà thờ Thiên Chúa giáo rất chặt chẽ trong việc "quản lý" con chiên. Còn nhà chùa (trừ chùa, nơi mà bạn làm lễ quy y) thường không để ý bạn có quy y hay không. Người Việt Nam đi chùa, cúng bái rất đông, nhưng nếu hỏi ra thì rất nhiều người không quy y, tức không phải là tín đồ chính thức, thậm chí họ không biết "quy y" là gì. Có thể hiểu những người đó "theo Phật giáo lúc nào cũng được, mà không theo lúc nào cũng được", vì lúc họ đi chùa, thờ Phật ở nhà là theo, nếu họ bỏ không đi chùa, thờ Phật nữa là không theo.
Avia (thảo luận) 03:20, 10 tháng 10 2006 (UTC)
-
- Quy ý mới là tín đồ Phật giáo ? Bạn không lầm đấy chứ ? Casablanca1911 03:28, 10 tháng 10 2006 (UTC)
Cách đây vài năm có vụ sư áo nâu "oánh lộn" với sư áo xám ờ Nam Hàn - giành giựt nhau chùa chiền gì đó. Đây là gian đoạn "mạt pháp". Phật giáo gần như là triết học, dạy cách sống hơn là " tôn giáo" - do đó mà ít có xung đột với nhau - trừ khi có vấn đề kinh tế, giành giật tín đồ như ờ Nam Hàn [2]. CxKiên 03:27, 10 tháng 10 2006 (UTC)
Casa không biết, mà người ta giải thích cho thì ngờ vực! Quy y (không phải ý) mới thật sự là Phật tử, tức là tín đồ Phật giáo chính thức. Tuy nhiên như tôi đã nói, việc "quản lý" tín đồ của nhà chùa rất lỏng lẻo (có lẽ đây là cái "thoáng" của đạo Phật) nên người Việt Nam không quy y vẫn có thể đi chùa, thờ Phật, đóng góp cho chùa, xin lễ (cầu an, cầu siêu) tại chùa hay mời thầy về nhà làm lễ, v.v... không khác gì người đã quy y. Chỉ khác là Phật tử thì có pháp danh, khi làm lễ thì người ta khấn "pháp danh" cùng với tên thật, còn người không quy y thì không có pháp danh, khi làm lễ thì chỉ khấn tên thật, nhưng nhà chùa không hề phân biệt đối xử. Avia (thảo luận) 07:03, 10 tháng 10 2006 (UTC)
-
- Tại vì tôi thấy có nhiều người không quy y mà vẫn được gọi là Phật tử. Có khi 2 miền Bắc Nam có khái niệm khác nhau. Casablanca1911 07:08, 10 tháng 10 2006 (UTC)
Nói là quan niệm khác nhau thì đúng hơn, và đó là quan niệm không chính thức, chứ giáo lý miền bắc và miền nam chưa kịp thay đổi khác nhau đâu. Avia (thảo luận) 08:24, 10 tháng 10 2006 (UTC)
[sửa] Phật giáo hiền
Tôi không rỏ, khi đưa ra số liệu tín đồ Phật giáo, người ta tính theo cơ sở nào. Trên cơ sở số lượng người quy y chăng? Một cách chặc chẻ và thường khi, một người chưa quy y thì không thể xem là tí đồ Phật giáo, tương tự như phải qua một nghi lễ chính thực ở tôn giáo khác. Theo tôi, với Phật giáo thì khó nói. Do tín uyển chuyển và có tiếp thu tín ngưỡng dân gian nơi được truyền bá đến, cũng như Phật giáo không có một tổ chức chặc chẻ có quyền lực tối cao như Giáo hội Thiên chú giáo La Mã chẳng hạn, rất nhiều người có tín ngưỡng Phật giáo (tin, sống theo giáo lý Phật giáo, đi chùa, thờ cúng Phật v.v.) nhưng không quy y. Vậy những người nầy có được đưa vào con số thống kê tín đồ Phật giáo không?
Tôi đồng ý với các ý kiến cho là Phật giáo gần với triết học, song Phật giáo vẫn là một tôn giáo. Phật giáo có giáo lý riêng, có chùa làm nơi thờ cúng và hành lễ tôn giáo, có tu sĩ và có tín đồ nên đây là một tôn giáo. Cái làm cho Phật giáo khác với mọi tôn giáo khác là:
1/ Phật giáo không tồn tại trên cơ sở xác tín, không có đấng tối cao, sáng thế. Hệ thống giáo lý Phật giáo là một hệ thống triết lý về Giác Ngộ và Tu Thân, rằng con người sống và tu để trở về với bản ngã mình. Tất cả đều từ quan niệm Vô Ngã mà ra, và từ đó ai cũng có thể thành Phật. Sống và tu không để được cứu chuộc hay lên thiên đàng, chỉ để được giác ngộ mà thoát khỏi mọi trầm luân; khi đó sẽ nhập Niết bàn (cõi Minh, cõi vô dục v.v.).
2/ Từ chổ không cần xác tín, không có đấng tối cao nên Phật giáo không có những điều cấm kỵ mà nếu phạm vào sẽ dẫn đế phỉ bán như vấn đề đồng trinh ở một tôn giáo khác. Phật giáo chỉ có những điều răn có tính chất kêu gọi tự nguyện thực hiện, nếu ai lỡ phạm vào thì tự ăn năng chứ không bị ai trừng phạt.
3/ Do có tính uyển chuyễn (do Vô Ngã mà ra?) và hòa nhập với tín ngưỡn bản địa nên nếu không rành, khó mà phân biệt được đâu là Phật giáo, đâu là không Phật giáo ở nhiều người. Câu "Xin Trời-Phật phù hộ!" là điển hình. Trời thuộc về tín ngưỡng dân gian Việt chứ Phật giáo có một Ông Trời nào đâu?
Riêng chuyện các sư 'oánh nhau" thì miễn bàn vì không thuộc về giáo lý Phật giáo, có nồi canh nầy mà không có sâu? Đó là chưa nói tới truyện của ông Kim Dung, các nhà sư chùa Thiếu Lâm không chỉ 'oánh nhau' mà còn 'oánh chết người'. Nếu cứ thế mà bàn tới chắc hết phim sớm!
TQNAM 06:47, 10 tháng 10 2006 (UTC)