Nhóm ngôn ngữ gốc Slav
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nhóm ngôn ngữ gốc Slav là một nhóm ngôn ngữ nhỏ nhưng quan trọng, vì số người dùng, của hệ ngôn ngữ Ấn-Âu. Nhóm này bao gồm vào khoảng 20 ngôn ngữ và tập trung tại Đông Âu và Nga.
Các nhà ngôn ngữ học chia nhóm này ra làm 3 nhánh:
- Nhánh miền Đông: điển hình là tiếng Nga, tiếng Belarus và tiếng Ukrain.
- Nhánh miền Nam, bao gồm 2 nhóm nhỏ:
- Nhóm Đông-Nam có tiếng Bulgari, tiếng Macedoni và tiếng Slav Giáo hội cổ.
- Nhóm Tây-Nam có tiếng Rôman-Serb, tiếng Serb-Croat và tiếng Sloven.
- Nhánh miền Tây, bao gồm 3 nhóm nhỏ:
- Nhóm Tiệp Khắc: điển hình bằng tiếng Séc và tiếng Slovak.
- Nhóm Lekhiti: điển hình bằng tiếng Ba Lan và tiếng Kashubian.
- Nhóm Sorbi: điển hình bằng tiếng Thượng Sorbi và tiếng Hạ Sorbi (hay tiếng Lusatia).
Nhiều nhà ngôn ngữ học còn tập trung nhóm này với nhóm gốc Balt thành Nhóm Balt-Slav. Nhưng có nhiều người nghiên cứu sử cho rằng nhóm gốc Balt hiện hữu trước nhóm gốc Slav, cho đến thế kỷ thứ 6 khi người Slav đến định cư tại vùng của người Balt và chịu ảnh hưởng ngôn ngữ của họ. Trong cùng thời gian này, người Slav cũng định cư tại bán đảo Balkan. Sự cách biệt địa lý của nhóm người này là nguồn gốc tạo nên Nhánh miền Nam của nhóm.