Thảo luận:Chiến dịch Barbarossa
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
[sửa] Huy Phúc
9\9\1941 lực lượng Thiết Giáp của Von Lub cắt đứt tuyến đường sắt giữa Leningrad và Moscow, cô lập Leningrad khỏi phần còn lại của lãnh thổ Xô Viết. Sau đó lần lượt Kiev, Kharkov thất thủ quyền kiểm soát Ukraina chuyển về phía quân Đức.
Nhưng sau dó do mắc 1 số sai lầm nghiêm trọng nên ưu thế của quân Đúc mất dần và quân dội Xô Viết bắt đầu phản công, dẫn theo đó là sự tuột dốc của quân đội Đức cho đến lúc thất bại hoàn tòan
Các sai lầm cửa Đức có thể kể đến như: do quá nóng vội với chiến thắng Hitler và bộ chỉ Huy Đức quyết định tăng thêm số xe tank cho cánh cánh quân chủ lực của Von Bock từ 2 cánh Bắc,Nam nhằm làm tăng tốc độ tấn công của cánh quân chủ lực. Nhưng chính điều đó dẫn đến thất bại, do chờ số xe tăng chuyển tới làm cho tốc độ hành quân của Von Bock chậm tới 8 tuần. Và Liên Xô đã tận dụng khoảng thời gian quý giá đó để tập hợp lực luợng cho 1 cuộc chiến tranh trường kỳ.
Lúc này đã quá hạn kế hoạch ban đầu nhiều. Nhưng sau dó do mắc 1 số sai lầm nghiêm trọng, nghĩa là những sai lầm chỉ xảy ra khi kế hoạch hành quân đã không đúng thời hạn. Vậy nguyên nhân nào dẫn đến việc chậm kế hoạch hành quân ???
Theo thôi hiểu, người Đức không hề đánh giá thấp Liên Xô. Họ đã chuẩn bị bằng các nỗ lực to lớn nhất cho trận chiến này. Tính chất đó thể hiện bằng điều: các cuộc chiến tranh trước đó của quân Đức đều dùng một lực lượng rất không đáng kể so với lực lượng tham chiến của Đức ngày 21/22-6-1941. Chiến tranh Thế Giới lần thứ II đã được làm rõ, đến nay cũng không cần bàn cãi nhiều nữa. Khi bắt đầu tiến công, so sánh lực lượng thì Đức và Liên Xô là hai đối thủ mạnh nhất trên bộ lúc đó. Người Đức hiểu rất rõ điều đó. Họ cũng hiểu rất rõ rằng, tiến công Liên Xô là một canh bạc nguy hiểm.
Người Đức quyết định tiến công Liên Xô vì cả hai nước đang có một cuộc cách mạng công nghiệm-kỹ thuật-khoa học quân sự. Hai nước đã chạm nhau trong cuộc chiến tranh Tây Ban Nha, hiểu được rằng một cuộc cách mạng vũ khí là điều mấu chốt giành ưu thế quân sự sau năm 1936. Tuy con người đã cơ khí hóa, cơ giới hóa khá nhiều lĩnh vực, nhưng các phương tiện chiến tranh thì đi chậm. Lúc này, kế hoạch ngắn hạn hiện đại hóa vũ khí ở Liên Xô mới bắt đầu, bị rất nhiều lý do, phần lớn là chính trị cản trở. Trong khi đó, những quan điểm chiến tranh tiên tiến lúc đó đã khá thống nhất ở Đức. Do đó, nước Đức tiến hành kế hoạch này để mong có được nguồn tài nguyên dồi dào từ Liên Xô, khi Liên Xô mới chớm hiện đại hóa quân sự và lực lượng tiến hành hiện đại hóa vẫn bị các tầng lớp bảo thủ bó buộc. Đó là quan điểm chủ chốt của kế hoạch Barbarossa. Và đó cũng là sai lầm chủ chốt của kế hoạch. Vũ khí của Đức chỉ mới có ưu thế tạm thời ở những loại vũ khí chính, chưa đủ toàn diện để kiểm soát toàn bộ diễn biến chiến tranh. Chưa nói đến điều: trong thực tế chiến tranh, bao giờ vũ khí cũng không thể là toàn bộ chiến thắng. Hai là, chính cuộc tiến công của Đức đã thúc đẩy cuộc cách mạng về khoa học quân sự. Cuộc cách mạng này ở Liên Xô chỉ chuyển sang chiều hướng tiên tiến sau Stalingrad, bằng câu chuyện về vở kịch có tên "Tiền Tuyến", một vở kịch có thật, ít được công diễn nhưng là một cảnh của vở kịch chính trị lớn, qua đó Stalin loại bỏ nốt những quan điểm lạc hậu về cách tiến hành chiến tranh và vai trò của công nghiệp.
Người Đức, với vốn khoa học quân sự của mình, hiểu rõ hai điểm. Một là: Hồng Quân (quân đội Liên Xô) đông, nhưng không mạnh vì lạc hậu. Hai là: Hồng Quân đang được hiện đại hóa rất nhanh. Bằng chứng thì nhiều. Ở đây, tôi chỉ đưa ra một vài điểm.
- Trước chiến tranh, Ở Liên Xô và Ở Đức đều xuất hiện quan điểm mới, chính xác về xe tăng, là quan điểm về xe tăng cho đến ngày nay. Cụ thể hơn, trước đó người ta cho rằng, xe tăng là xe cơ giới bọc thép dùng để chống bộ binh. Do đó, người ta cho rằng các xe tăng cần nhất là các xe tăng có nhiều tháp pháo, nhiều đại bác và súng máy. Đại bác trên xe tăng là loại nòng ngắn bắn đạn trái phá. Vỏ những xe tăng này chỉ cần chống lại những loại súng pháo bộ binh hay dùng. Ở Liên Xô, xe tăng thử nghiệm A-20 hoàn toàn trái ngược với điều đó, đây là một xe được thiết kế để diệt các xe bọc thêp, nó chỉ có một tháp pháo và một đại bác chính, nhưng bắn đạn xuyên được giáp hạng nặng. Xe này trải qua nhiều thăng trầm trong khi đi tìm nguồn lực để phát triển. Cuối cùng, liền trước chiến tranh Xô-Đức, nó cũng được đầu tư để chế tạo và phát triển khẩn cấp với cái tên nổi tiếng T-34. Nhưng đến ngày 22-6-1941, chỉ có khoảng 930 chiếc đang được đóng dở, rất ít trong chúng đã chạy được.
- Cũng như vậy, người Liên Xô rất chậm chạp trong việc phát triển các máy bay diệt mục tiêu trên không. Họ có quá nhiều những máy bay ném bom nặng nề, chậm chạp. Cũng như xe tăng, máy bay Liên Xô đến lúc bắt đầu chiến tranh coi mục tiêu gần như duy nhất là bộ binh. Khi chiến tranh bắt đầu, Liên Xô chỉ có vài chục chiếc tiêm kích La và Yak bay được.
Khi chiến tranh diễn ra, xe tăng P-III Đức hoàn toàn trội so với những xe tăng đắt tiền hơn nhiều của Liên Xô như TG chẳng hạn, đắt tiền những giá trị chiến đấu lại quá thấp. Phần lớn các vũ khí to lớn nhưng lạc hậu đó của Liên Xô bị thiệt hại ngay trong những ngày đầu tiên. Tuy nhiên, một phần rất nhỏ các vũ khí thiết kế theo quan điểm mới lại nổi bật lên, đã làm chậm bước tiến quân Đức. Trong hướng Trung Tâm, các T-34 đã bắt sống hàng trăm xe quân sự Đức trong một trận đánh. Còn ở Leningrad, chỉ một xe tăng KV đã chặn bước tiến một sư đoàn Đức trong cả ngày.
Kế hoạch Barbarossa đã không thực hiện được. Người Đức chuyển sang tập trung lực lượng tiến chiếm Maxcơva. Chính ở đây, các xe tăng T-34 kiểu sớm, pháo 57mm đã thực hiện đòn thọc sâu, làm quân Đức vội vã tháo lui. Tuy ảnh hưởng của chung xe tăng trong trận đánh này còn chưa lớn, nhưng nó đã chứng minh rằng, kỹ thuật quân sự của nước Đức không phải là hoàn toàn trội. Barbarossa thất bại ở chỗ này, người Đức sai lầm một lần khi cho rằng vũ khí là điểm quyết định, lần nữa họ sai khi cho rằng Liên Xô hoàn toàn lạc hậu vũ khí.
Nếu chỉ tính riêng về vũ khí, tính riêng về xe tăng, thứ vũ khí ảnh hưởng lớn nhất trong cuộc chiến này, có thể đánh giá về chất lượng thế này.
T-34 và P-III. T-34 hoàn toàn trội hơn, nó trội hơn ngay từ đầu chiến tranh, với pháo và giáp. Nó càng ngày càng trội hơn vì khả năng phát triển, càng ngày xe T-34 càng được trang bị mạnh hơn, vì tièm năng mà nó có. Chỉ đến khi chiến tranh đã gần kết thúc, những nỗ nực trang bị pháo 100mm nòng dài mới gặp giới hạn ở kiểu xe này. Người Đức chỉ hơn được chất lượng T-34 bằng các xe P-4 và P-5(Tiger) và "King Tiger". Nhưng những xe này đều chế tạo để đối phó trong chiến tranh, và phía Liên Xô cũng đáp lại bằng những xe tăng mạnh hơn, có số lượng sản xuất cao hơn. Nhìn chung về công nghiệp, nửa năm đầu 1944 Đức vẫn hơn Liên Xô. Nhưng dến lúc đó thì việc Dức bị Liên Xô tiêu diệt đã rõ ràng trong con mắt các nhà lãnh đạo thế giới. Ba chiến dịch sử dụng xe tăng lớn nhất trong lịch sử chiến tranh, cũng là ba chiến dịch lớn nhất về quân sự nói chung của con người dã tiêu diệt lực lượng Đức ở mức quyết định. Đó là các nỗ lực tiến chiếm Kharcov thất bại của Timonesco, trận đánh Kursk, chiến dịch Ucraina.
Điểm thất bại của T-34 là nó có số lượng quá ít vào ngày 22-6-1941. Người Đức đã tiến công đúng vào thời điểm đó. Trong chiến tranh, điểm thể hiện yếu kém trong khoa học thiết kế xe tăng Đức là các King Tiger nặng đến 70 tấn yếu hơn các IS-2 nặng 50 tấn.
Không riêng xe tăng, một vũ khí quan trọng nữa là các máy bay diệt mục tiêu trên không. Không quân Liên Xô thương vong thảm hại trong những ngày đầu tiên. Trước chiến tranh, người Liên Xô được phổ biến một điều: nếu chiến tranh xảy ra, thì cuộc chiến sẽ diễn ra trên đất quân thù. Ý nói, những kẻ tiến công Liên Xô không thể tiến qua vùng biên giới và xe bị Hồng Quân truy sát đến tận quê nhà của chúng. Nửa sau điều đó thì đúng, nhưng nửa đầu là một sai lầm đổi giá quá đắt. Những máy bay Liên Xô sản xuất trước chiến tranh bị tàn sát thê thảm. Tuy nhiên, cũng như xe tăng, những máy bay tiêm kích Yak lúc đó chỉ quá thiếu. Ngay mùa đông năm 1941, chỉ cách Maxcơva vài chục km, máy bay Đức vẫn không thể gây thiệt hại đáng kể cho khu vực nội thành, ngay cả khi Hồng Quân thực hiện cuộc Diễu Binh kỷ niệm Cách mạng Tháng 10. Hướng Caucasus là nơi máy bay hai bên trong giành quyền làm chủ bầu trời. Đến Stalingrad thì máy bay Đức không thể tiếp tế đủ cho đội quân bị vây, thậm chí không thể tải thương nổi, dải đất ngăn cách đội quân số 6 chiều ngang 30km-50km.
Lúc bắt đầu chiến tranh, trên thế giới, trừ Liên Xô và Đức, quan điểm vũ khí vẫn lạc hậu.. Liên Xô và Đức đều tiến hành một số chiến tranh là liền trước đó tham gia vào Tây Ban Nha, nên có cơ hội phát triển quan điểm quân sự. Người Đức tiến hành cuộc cách mạng vũ khí nhanh chóng, nhờ đó họ thắng lợi liên tiếp. Một phần nguyên nhân nữa là chiến tranh Phần Lan, (chiến tranh Mùa Đông), người Liên Xô đã tỏ ra lạc hậu trong trang bị. Điểm này dược Phần Lan và một số nhà chính trị Anh thổi phồng lên, có thể nằm trong các hy vọng thúc đẩy Đức tiến công Liên Xô. Người Đức đột nhiên lập ra và thực hiện Barbarossa ngoài dự đóan của phần lớn các chính phủ.
Cuộc tấn công của người Đức đã tháo tung dây trói buộc những mầm mống của sức mạnh vũ khí và khoa học quân sự hiện đại. Các mầm mống này trước chiến tranh bị bó chặt bởi các thế lực bảo thủ.
Tại sao Barbarossa xảy ra ngoài dự đoàn của phần lớn các chính phủ lúc đó ???
Tại sao Barbarossa diễn ra ngoài dự đoàn của những người lập ra nó ???
Tại sao Barbarossa dẫn đến thảm họa cho nhũng người thực hiện nó ??? và thảm họa lớn hơn nữa cho những người liên quan đến nó ???
Chỉ có một câu trả lời duy nhất: đó là một sai lầm của một số ít người độc đóan chuyên chính. Họ đã thực hiện một canh bạc, tận dụng một cơ hội mỏng manh, bắt đầu vào một thời điểm mà họ biết rằng hết sức chật chội. Nếu không có tính chất độc đoán chuyên chính thì phần lớn người Đức đã chứng minh rằng cơ hội thắng lợi là không thể có, và không thực hiện Barbarossa.