VCD
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
VCD (viết tắt của thuật ngữ kỹ thuật tiếng Anh video compact disk) là một kỹ thuật nén phim ảnh (hình ảnh và âm thanh) trên đĩa CD. VCD có thể được chơi trên các máy đọc VCD, máy tính cá nhân, và nhiều máy đọc DVD.
Tiêu chuẩn VCD được sáng chế bởi Sony, Philips, Matsushita, và JVC vào năm 1993 và là một tiêu chuẩn của Sách Trắng.
[sửa] Xem thêm
Thể loại: Stub | Lưu dữ liệu | Công nghệ