Cực bất khả tiếp cận

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Hai cực bất khả tiếp cận là hai điểm nằm trên hai miền cực của Trái Đất có một vị trí đặc biệt là rất khó chinh phục, vốn là một sự thách thức đối với các nhà thám hiểm, du hành. Cực bất khả tiếp cận hoàn toàn không phải là một hiện tượng tự nhiên gì cả, mà về mặt địa hình nó cũng chẳng có gì khác biệt. Đấy chỉ là một điểm, được xác định bằng toán học, trên bề mặt Trái Đất.

[sửa] Cực bất khả tiếp cận Bắc

Là một điểm nằm trên Bắc Băng Dương, nó cách xa nhất với bất kì các bờ biển phía bắc nào của đại lục Á-Âu cũng như của Bắc Mỹ. Tọa độ địa lý của điểm này là 84°03′N 174°51′W, còn khoảng cách của nó tới các bờ biển là khoảng 1.100 km.

Phi công người Australia (Úc) tên là Hubert Wilkins đã chinh phục cực bất khả tiếp cận Bắc lần đầu tiên vào ngày 15 tháng 4 năm 1928. Ba mươi năm sau một con tàu phá băng của Liên Xô cũng đã tới điểm này.

Karte_antarktis2
Karte_antarktis2

[sửa] Cực bất khả tiếp cận Nam

Cực bất khả tiếp cận Nam là một điểm trên châu Nam Cực, cách xa bờ biển (đại dương – Nam Đại Dương) nhất – khoảng chừng 1.700 km. Tọa độ địa lý của nó là 85°50′S 65°47′E.

Một đoàn thám hiểm Xô viết đã chinh phục cực bất khả tiếp cận Nam lần đầu tiên vào năm 1957 và họ đã thành lập trạm Nam cực mang tên Sovetskaya, là trạm đã được sử dụng vào mùa hè năm 1957-1958.

[sửa] Xem thêm