Ba Giai
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Ba Giai tên thật là Nguyễn Văn Giai, là một nhà thơ châm biếm vào cuối thế kỷ 19 ở Việt Nam. Năm sinh và năm mất không rõ, nhưng biết rằng ông sống vào khoảng thời gian dưới triều Thiệu Trị (1841 - 1847) và Tự Đức (1848 - 1883) người làng Hồ Khẩu huyện Vĩnh Thuận - Hà Nội. Ông là con thứ ba trong gia đình nên gọi là Ba Giai.
Đối tượng châm biếm chính trong các bài thơ của Ba Giai là các quan tham nhũng, các người trọc phú.
Ba Giai không chỉ nổi tiếng với các bài thơ châm biếm mà ông còn là tác giả của tác phẩm Hà thành chính khí ca. Bài thơ gồm 140 câu, được sáng tác sau khi Hà Nội bị thực dân Pháp xâm chiếm năm 1882, trong đó ông biểu dương gương hy sinh lẫm liệt của Hoàng Diệu.
[sửa] Xem thêm
- Tú Xuất