Elíp
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Trong toán học, một hình e-líp (ellipse) là quỹ tích các điểm trên một mặt phẳng tại đó tổng cách khoảng cách từ bất cứ điểm nào nằm trên đường cong đến hai điểm cố định là không đổi. Hai diểm cố định đó được gọi là các tiêu diểm.
Hình e-líp là một dạng của tiết diện hình nón: nếu mặt của hình nón được cắt bởi một mặt phẳng không cắt mặt đáy, đường giao nhau của hình nón và mặt phẳng đó được gọi là một hình e-líp. Muốn xem cách chứng minh cơ bản, đọc bài "Khối cầu Dandelin".
Trong Đại số, hình e-líp được định nghĩa bởi phương trình sau:
- Ax2 + Bxy + Cy2 + Dx + Ey + F = 0
Điều kiện: B2 < 4AC, tất cả các hệ số đều thuộc dãy số thực, nếu tồn tại nhiều hơn một nghiệm, xác định một cặp điểm (x,y) tồn tại thuộc hình e-líp.