Phạm Huy Thông
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Phạm Huy Thông (1916–1988) là nhà thơ, nhà giáo, và nhà khoa học xã hội Việt Nam.
[sửa] Tiểu sử
- Ông sinh ngày 22 tháng 11 năm 1916 trong một gia đình nho học, quê làng Đào Xá, xã Bãi Sậy, huyện Ân Thi, tỉnh Hưng Yên.
- Sau khi tốt nghiệp cử nhân Luật tại Đại học Đông Dương, năm 1937 ông sang Pháp du học, đậu tiến sĩ luật khoa, tiến sĩ văn khoa, thạc sĩ sử – địa.
- Năm 1947 ông được Chính phủ Pháp phong hàm giáo sư.
- Ngoài ra ông còn là một nhà thơ, được nhắc đến trong cuốn "Thi nhân Việt Nam" của Hoài Thanh và Hoài Chân.
- Ông từng đảm nhiệm các chức vụ: Hiệu trưởng Đại học Sư phạm Hà Nội(1956-1967), Phó chủ nhiệm Ủy ban Khoa học Xã hội và Nhân văn, Viện trưởng Viện khảo cổ học (1968–1988), Tổng biên tập tạp chí Khảo cổ học.
- Năm 1987, ông được bầu Viện sĩ nước ngoài Viện hàn lâm Khoa học Cộng hoà Dân chủ Đức.
- Ông mất ngày 23 tháng 6 năm 1988 tại Hà Nội.
- Năm 2000, ông được nhận giải thưởng Hồ Chí Minh về công trình nghiên cứu khảo cổ (Con Moong, trống đồng Đông Sơn và 4 bài dẫn luận thời đại Hùng Vương).
[sửa] Tác phẩm
Thơ:
- Tiếng địch sông Ô
- Con voi già
- Anh Nga
- Yêu đương