Yôta
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Yôta (ký hiệu Y) là một độ lớn trong SI được viết liền trước một đơn vị đo của SI để chỉ đơn vị lớn gấp 1024 hay 1 000 000 000 000 000 000 000 000 lần.
Độ lớn này được công nhận từ năm 1991, theo tiếng Hy Lạp nghĩa là tám, vì nó bằng 10008. Yôta là tiền tố cuối cùng và lớn nhất của hệ SI được công nhận.