Lửa
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Lửa hay sự cháy là hiện tượng một chất phản ứng với các chất xung quanh trong môi trường, sinh ra nhiều năng lượng khiến vật tỏa ra ánh sáng và truyền nhiệt lượng. Trong không khí, phản ứng hóa học này thường xảy ra giữa ôxy và vật chất. Phản ứng này nhiều khi chỉ xảy ra khi nhiệt độ đạt đến ngưỡng nhất định. Một khi đã xảy ra, các chất là sản phẩm của phản ứng nóng lên, nhẹ đi, và bay lên cao nhờ lực đẩy Ácsimét; để dòng không khí cung cấp ôxy, duy trì phản ứng, tiếp cận từ bên dưới. Phản ứng kết thúc khi nguồn cung các vật chất tham gia đã cạn kiệt, hoặc khi nhiệt độ của hệ bị giảm xuống dưới ngưỡng, do tác động bên ngoài.
[sửa] Lịch sử
Lửa đã được người tiền sử phát hiện ra từ cách đây nhiều nghìn năm. Sự phát hiện ra lửa, và sử dụng chúng cho mục đích của cuộc sống, được coi là một bước tiến quan trọng trong văn minh của loài người. Nhờ có lửa, con người ăn các thức ăn được nấu chín, đã tiệt trùng, giảm bớt nguy cơ bệnh tật. Cũng nhờ có lửa, con người biết đốt nóng kim loại để rèn, đúc các dụng cụ bằng kim khí, tăng năng suất lao động.
Theo truyền thuyết Trung Quốc, Toại Nhân là người có công phát minh ra lửa.