Đứa con hoang đàng
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Đứa con hoang đàng là một trong những dụ ngôn của Chúa Giê-su, được ký thuật trong Tin Mừng theo Thánh Luca 15.11-32.
Chuyện kể về người con trai trở về sau khi tiêu xài hoang phí toàn bộ tài sản của mình. Cụm từ “người con trai hoang đàng” ngày nay được sử dụng rộng rãi ám chỉ những nguời chưa trưởng thành không chịu sống theo các chuẩn mực mà cha mẹ họ muốn họ sống, nhằm giúp họ vững vàng bước chân vào đời.
Mục lục |
[sửa] Nội dung
Chuyện kể rằng một người có hai con trai. Một hôm, người em nói với cha rằng: "Cha ơi! Cha hãy chia cho con phần tài sản sẽ thuộc về con", và người cha chia tài sản ra cho hai anh em. Người em sau khi bán tất cả tài sản của mình, rồi đi đến một xứ xa, ở đó chàng trai “ăn chơi hoang đàng, trác tách, tiêu sạch tài sản mình có”, cuối cùng vì đói phải nhận việc làm của người chăn heo, chịu đói đến độ thèm những đồ heo ăn nhưng không ai cho. Khi ấy, người con nghĩ: "Ngay cả người làm của cha ta còn đước ăn sung mặc sướng, hằng ngày no đủ, con ta, ta phải chịu cảnh nghèo đói thế này sao? Vậy thì ta hãy về với cha ta, nói với cha răng: 'Cha ơi! Con đã phạm đến trời và đến cha, con không xứng đáng là con cha nữa, xin cha hãy đối xử con như những người ở của cha'.". Và thế là chàng trai quyết định về nhà, người cha đã nhìn thấy con mình từ xa, vội chạy lại, ôm chầm lấy con, và nói với những người ở rằng: "Này con trai ta đã về, các ngươi hãy đem lại đây cho ta chiếc nhẫn đẹp nhất để đeo cho cậu,hãy mở tiệc mừng ngày cậu trở về". Bấy giờ người con nói: "Cha ơi! Con đã phạm đến trời và đến cha, con không xứng đáng là con cha nữa, xin cha hãy đối xử con như những người ở của cha". Người cha ngắt lời con mình và nói với gia nhân rằng: "Hãy xỏ dép vào chân cậu, hyaxmawcj áo vào cho cậu, hãy xỏ nhẫn vào chận cậu, và hãy hạ con chiên mập để ăn mừng vì con ta thất lạc đã trở về".
Khi từ đồng trở về, từ xa người con cả thấy tiệc tùng linh đình liền hỏi người ở có chuyện gì vậy. Và người ta nói với cậu rằng: "Kìa, em trai cậu đã trở về và cha cậu đang mở tiệc mừng để thiết đãi cậu và các người láng giềng". Con cả tức giận, đứng ngoài không chịu chung vui với mọi người. Khi ấy, người cha ra hỏi và cậu mới nói rằng: "Con là con trai của cha, bao năm nay con nghe lời cha không một tiếng cãi lại, mà cha không hề cho con một con bò để con vui đùa với chúng bạn. Con thằngkia, thằng con bất hiếu của cha, sau khi đòi chia tài sản, và đi ăn chơi trác táng với bọn đĩ điếm đến không còn một đồng, bây giờ nó quay lại thì cha lại mở tiệc linh đình, lại còn giết con chiên mập để ăn mừng...". Người cha nhẹ nhàng giải thích: “Con à! Chúng ta hãy ăn mừng vì em con sau bao nhiêu năm đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy”.
[sửa] Ý nghĩa
Có hai góc độ ý nghĩa cho câu chuyện này:
- Thứ nhất đó là về người con hoang đàng, về nguyên tắc việc đòi chi tài sản khi người cha còn sống là nghịch lý với đạo lý thông thường của con người là bất hiếu và hỗn xược. Sau khi có được tài sản cậu ta đi ăn tiêu với bọn gái điếm, bọn nịnh hót,... không lo làm ăn lương thiện để phát đạt tài sản, và kết quả là trắng tay...
- Thứ hai là người cha yêu thương con, hằng mong đợi con trở về, vì vậy mà khi thấy con từ xa, ông đã chạy nhanh lại ôm chầm lấy con, và mở tiệc mừng, sẵn lòng tha thứ cho đứa con trai của mình.
Do đó, câu chuyện này không còn mong phong cách thần học nữa, mà mang dáng vẻ của đạo lý con người hơn, về câu chuyện thường thấy của những người con lắm của nhiều tiền và người cha có lòng yêu thương vô bờ bến, hai trong nhiều mẫu người thường thấy tro0ng cuộc sông con người quá khứ, hiện tại và tương lai.
[sửa] Một góc nhìn
Tuy câu chuyện thường được nhắc đến như là chuyện "Người con trai hoang đàng", tiêu đề này không được tìm thấy trong Tân Ước, nhìều nhà phê bình cho rằng câu chuyện nên được đặt tên "Người con đã mất", sẽ đồng bộ hơn khi được đặt vào chuỗi các ngụ ngôn bao gồm "Đồng tiền bị đánh mất" và "Chiên lạc". Các câu chuyện này được ký thuật ngay trước đó trong Luca 15. Cả ba chuyện kể đều thuộc chủ đề về sự quan tâm của Thiên Chúa dành cho tội nhân chịu hối cải hơn là cho người công chính không hề sa ngã. Những người khác cho rằng cần đổi tiêu đề thành "Chuyện về hai người con", tập chú vào vai trò của người con cả nhằm đả kích tính ganh tị và đầu óc hẹp hòi.
Đây là một trong những ngụ ngôn được biết đến nhiều nhất của Chúa Giê-xu, chỉ được chép lại trong Phúc âm Lu-ca, làm nổi bật thông điệp thần học của Phúc âm này: Tình yêu và ân điển của Thiên Chúa được ban cho vô điều kiện. Sự tha thứ dành cho người con không dựa trên công đức, vì từ đầu cho đến cuối câu chuyện, khó có thể tìm thấy bất cứ việc lành nào chàng trai đã làm. Chỉ cần hành động quay về trong hối cải là đủ cho tấm lòng bao dung của người cha vẫn hằng mong đợi con mình.