Xuất tinh sớm

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Xuất tinh sớm là hiện tượng thời gian giao hợp kể từ khi bắt đầu cho đến khi xuất tinh ngắn hơn mức thông thường. Masters và Johnson cho rằng một người đàn ông được coi là xuất tinh sớm nếu như anh ta xuất tinh trước khi bạn tình đạt được cực khoái trong hơn năm mươi phần trăm số lần quan hệ tình dục của anh ta. Một số nhà nghiên cứu về tình dục khác định nghĩa xuất tinh sớm khi một người đàn ông xuất tinh trong vòng hai phút đầu tiên kể từ lúc giao hợp; tuy nhiên, một nghiên cứu do Alfred Kinsey thực hiện vào thập niên 1950 cho thấy ba phần tư đàn ông xuất tinh trong vòng hai phút kể từ lúc bắt đầu giao hợp trong hơn một nửa số lần quan hệ tình dục của họ.

Mục lục

[sửa] Tác hại

Gây ra mặc cảm, tự ti đối với người nam và khoái cảm không trọn vẹn đối với người nữ.

[sửa] Nguyên nhân

Ngoài nguyên nhân bẩm sinh, hầu hết các trường hợp xuất tinh sớm là do vấn đề tâm lí - bao gồm: khái niệm đạo lí (xem chuyên giao hợp là tội lỗi); thiếu tình yêu; có chuyện đau buồn trong quá khứ; và một số do lo sợ không làm đủ bổn phận bạn tình. Ngoài ra, không có nguyên nhân rõ rệt.[1]

[sửa] Cách chữa trị

Chủ yếu là qua điều trị tâm lí: thư giãn, cố gắng không lo nghĩ đến "công tác" kéo dài cuộc giao hợp, hoạt động giao hợp chậm lại hoặc cố nghĩ đến chuyện gì khác trong lúc đang lúc hưng phấn cực độ, mang bao cao su để làm dương vật ít nhạy cảm, v.v...

Tránh dùng rượu, thuốc lá, thuốc cấm.

Ngoài ra có thể dùng một số loại thuốc đặc biệt. Một trong những hiệu ứng phụ của loại thuộc chống trầm cảm SSRI như Prozac, Zoloft, Paxil là làm chậm xuất tinh - có thể dùng cho người mắc bệnh xuất tinh sớm.

[sửa] Chú thích

  1. http://www.webmd.com/content/Article/104/107477.htm?pagenumber=2