Giao thức truyền thông
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Giao thức truyền thông (tiếng Anh là communication protocol) - trong công nghệ thông tin gọi tắt là giao thức (protocol), tuy nhiên, tránh nhầm với giao thức trong các ngành khác - là một tập hợp các luật lệ và tiêu chuẩn được thiết kế để cho phép các máy tính (và các thiết bị) có thể kết nối và trao đổi thông tin với nhau. Để có thể truyền thông hiệu quả trên Internet, các máy tính cần phải tuân theo các quy ước chung, và một trong số các quy ước chung đó là giao thức. Có thể hiểu giao thức qua ví dụ rất đời thường: Một người Việt Nam không thể hiểu được chữ viết của người Thái Lan, vì họ hiểu và viết các mẫu tự (giao thức) khác nhau.
Có nhiều giao thức được sử dụng để truyền thông trên Internet, dưới đây là một số các giao thức tiêu biểu:
- TCP (Transmission Control Protocol): thiết lập kết nối giữa các máy tính để truyền dữ liệu. Nó chia nhỏ dữ liệu ra thành những gói (packet) và đảm bảo việc truyền dữ liệu thành công.
- IP (Internet Protocol): định tuyến (route) các gói dữ liệu khi chúng được truyền qua Internet, đảm bảo dữ liệu sẽ đến đúng nơi cần nhận.
- HTTP (HyperText Transfer Protocol): cho phép trao đổi thông tin (chủ yếu ở dạng siêu văn bản) qua Internet.
- FTP (File Transfer Protocol): cho phép trao đổi tập tin qua Internet.
- SMTP (Simple Mail Transfer Protocol): cho phép gởi các thông điệp thư điện tử (e-mail) qua Internet.
- POP3 (Post Office Protocol, phiên bản 3): cho phép nhận các thông điệp thư điện tử qua Internet.
- MIME (Multipurpose Internet Mail Extension): một mở rộng của giao thức SMTP, cho phép gởi kèm các tập tin nhị phân, phim, nhạc, ... theo thư điện tử.
- WAP (Wireless Application Protocol): cho phép trao đổi thông tin giữa các thiết bị không dây, như điện thoại di động.
[sửa] Liên kết ngoài
- W3C, liên đoàn lập ra nhiều tiêu chuẩn về Internet (tiếng Anh)
- Chỉ mục giao thức mạng máy tính (tiếng Anh)