Thảo luận Thành viên:Meem

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

[sửa] Hoan nghênh

Xin chào Meem, và hoan nghênh bạn đã tham gia vào Wikipedia tiếng Việt! Xin bạn dành một ít thời gian xem qua các hướng dẫn sau đây trước khi viết bài:

Bạn nên tham khảo, và xem qua một số bài đã có để biết cách tạo một mục từ hợp lệ. Dù là viết bài mới hay đóng góp vào những bài đã có, rất mong bạn lưu ý về quyền tác giả, xin đừng chép nguyên văn bài bên ngoài khi viết bài mới. Khi thảo luận, bạn nhớ ký tên bằng cách dùng 4 dấu ngã (~~~~). Trong quá trình sử dụng, nếu bạn cần thêm trợ giúp, mời vào bàn giúp đỡ.

Mời bạn tự giới thiệu về bản thân trên trang thành viên của mình tại Thành viên:Meem. Trang này dành cho thông tin và tiện ích cá nhân trong quá trình làm việc với Wikipedia.

Đặc biệt: Để thử sửa đổi, định dạng... mời bạn vào Wikipedia:Chỗ thử, xin đừng thử vào bài có sẵn. Nếu không có sẵn bộ gõ tiếng Việt (Unikey hoặc Vietkey...) bạn dùng chức năng gõ tiếng Việt ở cột bên trái màn hình.

Mong bạn đóng góp nhiều vào dự án. Xin cám ơn.

Nguyễn Thanh Quang 04:58, 8 tháng 9 2006 (UTC)

Thành viên:Meem biết suy diễn quá nhỉ, không hiểu bạn biết tôi giận ai mà Nên thông cảm cho Vương Ngân Hà bạn nhé, đang tức bục ở đâu nên giận lây qua 58.187.116.182. Tôi thấy bạn tham gia thảo luận nhẹ nhàng nhiều thiện ý với mọi người, n/l chỉ là nhân cơ sửa lưng "ví dụ" một chút xíu nhưng có vẻ không đúng lúc? Chữ "dạy tôi" đã nói lên rằng lời khuyên của bạn đã không được chấp nhận... (trích từ thảo luận tại trang Thảo luận Thành viên:58.187.116.182. Được người khác chỉnh sửa lại chính tả cũng là điều tốt, làm sao phải giận lây qua ai. Câu nhân vô thập toàn chắc Meem biết chứ. Vương Ngân Hà 08:06, 18 tháng 11 2006 (UTC)

Có phải do quê ở Hải Dương nên khi nói Vương Ngân Hà cũng lịu lưỡi n thành l và ngược lại? Chém cha không bằng pha tiếng, ai nhắc đến tật của quê hương là đâm ra khó chịu.. Người Hải Dương có thể ngọng l/n nhưng căn cứ vào đâu mà Meem suy diễn ra rằng Vương Ngân Hà cũng lịu lưỡiđâm ra khó chịu vì bị ai đó pha tiếng.
Tôi nghĩ nếu tôi có nhắc ai đó việc quên cài khuya quần mà họ lại trịnh trọng cảm ơn vì đã dạy cho họ toàn hơn thì từ đó tôi không dám ho he mon men lại gần nữa. Khó thấy sợ. Khi người ta nhắc mình một điều gì đó sơ suất thì việc cảm ơn là phép lịch sự tối thiểu, không phải là trịnh trọng và làm sao lại suy diễn ra thành khó thấy sợ. Ngoài ra chỉ có khuy quần mà không có khuya quần. Vương Ngân Hà 08:58, 18 tháng 11 2006 (UTC)