Thảo luận:Phạm Lãi-Tây Thi

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

[sửa] Nội dung đã xóa, có thể chuyển sang Wikisource

Nước tan hồn ở nơi đâu
Phù Sai diệt Việt nỗi sầu trăm năm
Tang thương u uất quân thần
Đau thương ngàn nỗi thần dân mất nhà
Ngô Vương chiếm cả sơn hà
Lê dân nước Việt xót xa trăm ngàn
Việt Vương Câu Tiễn tù nhân
Gông cùm xiếng xích đời trần bi ai
Biệt ly mộng tưởng u hoài
Cố hương còn biết có ngày về không
Phạm Lãi phù tá hộ quân
Văn Chủng ở lại nuôi mầm phục vương
Biệt ly ai oán đoạn trường
Kẻ đi người ở tang thương chập chùng
Nước tan nhà nát đau lòng
Còn chi thân thế còn mong làm người
Trâu bò đày ải cuộc đời
Lao lung tù ngục rã rời xót xa
Đắng cay nước mắt lệ nhoà
Tả tơi ly tán bi ca một trời
Điêu linh khắp cõi trong ngoài
Đất Việt đã mất hận này làm sao
Phù quân nối giữ chí cao
Còn người giữ chí lẽ nào bi thương
Nằm gai nếm mật Việt Vương
Roi da rớm máu hận thường dễ quên
Nuôi thù phục hận ngày đêm
Bao năm dằng dặc hồn thiêng uất thù
Thân danh giữa chốn ngục tù
Chăn dê giữ ngựa mộng chờ phục hưng
Tả tơi thân xác trầm luân
Nệm gai cay đắng muôn phần hờn căm
Mật tươi đắng nghét làm răn
Dập dồn gian khổ càng dâng lòng thù
Năm dài đày ải lao tù
Vàng trui lửa đỏ tâm tư càng dày
Cúi lòn phủ phục với ai
Trân châu bảo ngọc mộng hoài cầu thân
Mặt ngoài chịu phận an thân
Tránh mắt cú vọ an phần ngu dân
Coi như quên hết mộng trần
Lắt lay ngày tháng đợi phần chờ cơ
Cối Kê mối hận bao giờ
Đảo điên tù ngục càng mơ huy hoàng
Phù Sai bụng chướng uất hàn
Phạm Lãi dâng kế nếm phân chữa lành
Phận người kiếp chó cũng đành
Thoát ly tù ngục công thành phục hưng
Trở về đất Việt ngàn năm
Bí mât chu chỉnh luyện quân chờ ngày
Bên ngoài thần phục Phù Sai
Tâm cơ tàn diệt hận này mới nguôi
Tây Thi sắc nước hương trời
Tóc hương toả ngát rụng rời thế nhân
Bồng bềnh gót ngọc phiêu bồng
Lời ca lảnh lót mộng trần như say
Mơ huyền mắt mộng trời mây
Tiên nga điệu vũ ngất ngây nghê thường
Dịu dàng yểu điệu tiên nương
Thi thư hoạ tứ nào nhường cho ai
Tình nương Phạm Lãi đắm say
Tình riêng nợ nước biết rày làm sao
Trăm ngàn dao cứa nỗi đau
Người tình đắm mộng dâng cầu thù nhân
Nỗi đau nhốt kín tâm can
Cũng vì nghĩa lớn nát tan cõi lòng
Tây Thi nàng hỡi biết không
Một ngày cách biệt nỗi lòng còn đau
Cũng đành nuốt giận ôm sầu
Phải tròn nghĩa lớn tình sâu mới bền
Trăm năm giữ mãi lời nguyền
Xe tơ kết tóc mộng duyên mới tròn
Tình xa đau đớn oán hờn
Việt thù phải trả sẽ tròn duyên mơ
Bao nhiêu sách lược mưu mô
Ngô Vương thân liệt tàn cờ đầu rơi
Phạm Lãi mộng đã thành rồi
Từ quan ở ẩn chẳng vời thế nhân
Tháng ngày chung mộng tình nhân
Tây Thi-Phạm Lãi duyên trần mấy ai