Ngọc Lĩnh

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Ngọc Lĩnh là một ngọn núi cao nhất Tây Nguyên, Việt Nam, cao 2.598 mét, trải dài trên hai tỉnh Quảng NamKon Tum.

[sửa] Vị trí

Núi nằm trên địa phận 2 tỉnh Kon TumQuảng Nam.


Núi nằm trong khối núi Ngọc Lĩnh .

[sửa] Đặc điểm

Đỉnh Ngọc Lĩnh cao 2596 m. Vùng này là nơi bắt nguồn của nhiều con sông lớn như sông Cái chảy sang [[]]Quảng Nam, sông Sê San chảy sang Căm Pu Chia và sông Ba chảy sang Phú Yên.

Ngôn ngữ khác