Ngu trung

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Ngu: Ngu dại, ngu dốt, tiếng tự khiêm. Trung: lòng trung thành. Ngu trung là trung thành một cách mù quáng. Ngu trung thường để chỉ lòng trung thành của kẻ bề tôi ngu muội đối với một ông vua hôn ám, vô đạo đức. Hôn quân ra lịnh làm điều gian ác mà bề tôi không can gián, cứ nhắm mắt tuân theo là ngu trung. (CAO ÐÀI TỪ ÐIỂN)