Thảo luận Thành viên:Mỹ bình

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

I. Tình yêu nông nổi, 5-3-2003 định mệnh cuộc đời!


   Câu chuyện bắt đàu vào ngày 5-3-2003, ngày định mệnh của một thằng giang hồ có cuộc sống buông thả đua đòi và không có mục đích.
   Sáng 5-4-2003 sau một đêm mệt mỏi trìm trong riệu chè cậu thanh niên mệt mỏi ủ rũ ngồi cùng đám đàn em trước sân trường Công Nhân Kỹ Thuật, Nghiệp Vụ Khánh Hòa.Sáng nay là sáng thứ 2 buổi sáng chào cờ đầu tuần như thường lệ, cậu thnha niên ngáp một hơi thật dài và nhắm mắt lại mơ màng suy ngỹ về những chuyện đêm qua mình đã làm cùng đám đàn em và đám bạn giang hồ " một cuộc đâm chém tranh dành lãnh thổ khu đất Bình Tân ".mở mắt ra cậu thanh niên thở dãi một hơi não nề và bất chợt ánh mắt cậu ta như có lửa nó sáng rực lên hơn bình thường cậu quay sang nói với thằng đàn em nhở con ê TUẤN ANH em nhìn thấy con bế mặc bộ đồ đen ngồi trước mặt anh không dễ thương quá... Thằng bé ngồi bên cậu thanh niên trả lời trong nụ cưiừ đầy tò mò nếu anh TRUNG thích thì cứ tự nhiên anh là thiên tài cua gái mà chẳng lễ không đạp đổ em nó sao.cậu thanh niên tên TRUNG suy ngỹ một hồi rồi ghé miệng nói thầm vào tai thẳng nhỏ mấy câu gì đó cậu móc dấy viết ra ghi vài dòng " mình rất mến bạn, chúng ta có thể làm quen không" rồi đưa   cho thằng bé bảo nó đưa cho con nhỏ đó... Thằng nhỏ cầm tờ dấy của cậu thanh niên chạy ra và cố ý hỏi lại thật to đưa cho ai anh TRUNG nó cứ hỏi đi hỏi lại vài lần làm cho anh thanh niên cảm thấy mắc cỡ thẳng nhỏ lại hỏi thêm một lần nữa anh TRUNG ơi đưa cho chị áo đen này hả....Không đưa cho chị mặc áo màu xanh ngồi phía sau đó anh thanh niên trả lời với thẳng nhỏ, thẳng nhỏ lăng săng cầm tờ dấy có ghi vài dòng chữ vớ vẩn chạy tới và ném vào lòng cô gái mặc áo xanh nọ. Nó quay trở lại hỏi anh thanh niên anh TRUNG nãy nói đưa cho chị áo đen kia mà.... Anh thanh niên im lặng và cười không nói tại sao anh lại bảo cậu bé đưa cho cô gái mặc áo xanh kia tại vì cậu ta đã dung động thật sự lần đầu tiên trong đời cậu nhìn một ánh mắt hồn nhiên vô tư dến thế và cùng là lần đầu tiên cậu bắt gặp một nụ cười hiền lành đến thế, cậu thanh niên thở dài và tự nói với mình ôi thiên thần một cô bé thật dịu dàng.


Chàng lãng tử si tình hay một thằng ngu khờ khạo ???

   Sát thủ trường tình TRẦN TÙY PHONG
   được bạn bè cùng lứa và anh em đặt cho cái biệt danh thật kiêu hùng và nhừng lời bàn tán những lời thách thức.... và vì bản lĩnh của một người tự cho mình là người hùng anh thanh niên nọu bắt đầu đặt đôi chân vào một đường đua tình ái cậu ta đã quyết định cau đỏ cô gái mà cậu đã gặp tại sân trường mình vào buổi sáng thứ 2 nọ.Một khuân mặt lầm lỳ một đôi mắt làm cho bất kỳ ai cũng phải chột dạ khi nhìn thằng vào khuân mặt phong trần đầy sương gió của cậu ta cậu ta bắt đầu theo đuổi cô bé nọ bằng mọi cách viết thư làm quen, tìm địa chỉ cô bé ở gọi điện ....sỹ diện của một thằng đàn ông người ta thường nói bệnh sỹ chết trước bệnh tim câu nói thật không sai nhưng với cái tính ngang tàng hống hách của mình thì bao giờ cậu ta mới hiểu được điểu đó.... Thời gian cứ trôi qua thật nhanh bắt đàu từ ngày cậu ta theo đuổi cô bé nọ cho đến ngày 26-3-2003 đúng 21 ngày theo đuổi ngày đó cả trường Công Nhân Kỹ Thuật
tập trung cắm trại tại bãi dương trên đường Trần Phú một cơ hội thật đẹp cho cậu ta thể hiện cái tính khí lỳ lợm của mình cậu ta đợi cô bé đó lên và chụp chộm hai tấm hình của cô bé và sau ngày đó cậu ta gửi tặng cô bé cùng với quyển sổ cậu ta ghi những dòng nhật ký vớ vẩn và bảo cô bé nọ ghi lại cho mình đôi dòng về bản thân cô bé.Vài ngày sau cô bé đưa lại cho cậu thanh niên quyển sổ cậu ta vui mừng và suy ngĩ thế là con gà con đã bị ta đạp đổ thế là có thể vui sướng mà đi uống cafê tụi bạn trung vụ cá độ này rồi, cậu ta hồi hộp mở quyển sổ ra và đọc.

   "Quang Trung thân mến !
   Bé rất vui khi được góp một phần nhỏ những tâm tư, tình cảm của mình vào cuấn sổ sinh sắn này.Và lờ đầu tâqm sự bé chúc Trung luân mạnh khỏe và hoàn thành kỳ thi sắp tới một cách suất sắc nhất. Vá qua đây Trung cho bé gửi lời cám ơn chân thành nhất tới bạn nhé.
   Quang Trung thân!
   Bé cám ơn Trung rất nhiều về những thứ Trung rành cho bé. Nhất là những tấm hình sinh sắn ấy. Trung biết không? lần đầu tiên bé gặp một người có tính khí mơ mộng như bạn đấy. Nói ra cũng là vinh hạnh lắm của bé. Tuy bé và Trung chưa từng chò chuyện và cũng chưa từng hiểu, chưa từng biết gì về nhau.Có lẽ là do duyên phải không bạn? và bé rất vui khi có duyên gặp một người bạn như vậy.
   Trung Cô Đơn!
   bé thật sự không hiểu con người mạnh mẽ của bạn lai mang tên mình cùng hai chữ "cô đơn". Ngày ngày tiếp xúc với những hoạt động thể thao mạnh mẽ. Tôi thì vui với trăng hoa cuộc sống đầy đủ như vậy mà cô đơn sao! Trung àhtham vọng ai cũng có và luân mong muốn mình phát huy nó thành những thứ mình cần và điều mình muốn. Nhưng cái gì cũng có giới hạn phải không bạn? và điều này bé muốn nói với trung là : Bé không phải là tham vọng của bạn đâu nên Trung đừng quá tốt với bé như vậy. Bé rất quý và tôn trọng nhữn gì Trung rành cho bévà bé sẽ luân mang những hình ảnh đẹp đẽ đó trôi cùng cuộc sống của mìnhnhưng có lẽ cá tính của bé không thích sự chinh phục mà không có tình cảm. Bé tuy sống về nội tâm nhiều hơn nhưng luân khâm phục những người khác trước những hành động mang tính cách  tự nguyện chứ không phải sự ham thích chính. Vì thế bé nói trước với trung là : Bé không thích sự đùa giỡn trước tình cảm nên mong bạn tôn trọngtính cách của bé còn những bước hình này bé sin lỗi vì đã xâm phạm tới tài sản cá nhân của bạn. Nhưng Trung thông cảm cho bé nhé. Bé hứa sẽ kỷ niệm bạn một tấm hình của mình khi nào có thể được. Mọi caí khúc mắc nhất bé đã nói hết rồi đó, bé hy vọng thời gian sẽ giúp bé và Trung hiểu nhau thêm. Còn giờ bé còn phải chuẩn bị bài để mai kiểm tra một tiết.
   Cuối lời chúc bạn những lời chúc tốt đẹp nhất, cám ơn bạn nhiều về những thứ bạn rành cho bé và có điều kiện nói lên những suy ngĩ của mình trong quấn sổ nhỏ này. Tuy những suy ngĩ đó rất nhỏ bé so với những suy ngĩ mà bé ngỹ về bạn.".
   Có bao giờ cậu thanh niên nọ suy ngĩ về những lời nói thật thà mà một người bạn mới quen tặng cho cậu ta không???cậu ta suy ngĩ một cách nông cạn và bỏ cô bạn đó ra đi một cách nhanh chóng sau khi đọc song những dòng nhật ký chân thành đó và sau một lần cậu cùng cô bé đi uống nước tại quán cafê Hoàng Trúc một buổi tối thật tuyệt vời nhưng lại là một buổi tối đủ để cho một ai đó hiểu lầm trầm trọng về bản thân cậu với những tình huống mà cậu không thể biết trước là khi đám bạn giang hồ của cậu đang uống nước ngay trong đó gần ngay chỗ cậu và cô bé ngồi sau lần đó cậu cảm thấy thất bại cậu không chán nản mà bỏ đi như một kẻ vô tình.
                                                                              Hết phần I

II. Tính đàn ông, một thằng con nít

   khát vọng một cuộc tình
   Yêu hay thích một điều gì đó về một người phụ nữ cậu thanh niên như chìm đắm trong những giả tưởng những mơ mộng hảo huyền cậu khắc tên cô bé trên tất cả những thứ mà cậu có cậu yêu hay sao ???Thời gian trôi qua cậu dường như đã lãng quên hoàn toàn cô bé nọ cô bé có cái tên Khổng Thị Mỹ Bình cậu quen một vài cô gái khác rồi với cái tính nóng như lửa địa ngục với một đàn anh giang hồ thì không có một cô gái nào có đủ thời gian để nằm lại trong trái tim cậu ta quá 2 tháng trời để rồi tất cả những người phụ nữ đến bên đời cậu ta lại quay lưng ra đi với một câu bất hủ " em sin lỗi".
   Kẻ không mang trong người tình yêu kẻ đa tình lảng tử có trái tim nhạy cảm hắn gặp bất kỳ một cô gái nào mà hắn cảm thấy đẹp là hắn sẽ yêu ngay và muốn có bằng được cô ta cho dù là hải làm bằng mọi cách. Sau khi chia tay với mối tình cùng một cô gái 16 tuổi mà cậu ta chỉ mất có 2 tiếng đồng hồ ngắn ngủi để cua đỏ cô gái đó kiếm chon một chầu cafê của thàng Giang bạn thân, cậu mua một bông hoa hồng và mày mò làm một tấm thiệp thật đẹp cậu phóng xe máy lên căn nhà to đò ssọ 27 Phù Đổng - Phước Tiến để tòm lại cô gái dạo nọ quen dưới trường như một kẻ đi tìm hi vọng trong đường tình hắn tới nơi và được biết cô bé đó đã chuyển suống dưới Hòn Rớ ở và bán cafê cùng anh chị, hắn lại phóng xe suống chỗ đó hắn chạy ngang qua ngôi nhà màu xanh lục có cái bảng thật to Cafê Sông Thương hắn thấy cô bé đang ngồi trước cửa quán hắn gọi cô bé ra ngoài hắn hỏi trong sự bất ngờ của cô bé nọ: Còn nhớ mình không??? tặng bình nè, hắn đưa cho cô bé những thứ hắn đem tới và phóng xe đi...
   Tình bạn hay là tình yêu hắn không bao giờ hỏi bản thân hắn câu hỏi đó khi hắn đối diện với cô bé thế là từ ngày đó cứ thứ bẩy hay chủ nhật nào hắn cũng ghé tới uống nước và tâm sự với cô bé chuyện đời chuyện tình hắn lắng nge hắn cho cô biết tất cả những gì sẽ sảy ra ngoài xã hội phức tạp hắn giúp đỡ cco nhiệt tình trong mọi việc mà hắn lại không bao giờ cho cô biết hắn là ai..... một thằng giang hồ cặn bã. Nhưng hắn thật sự hắn đã thât lòng tâm sự khi đứng trước mặt cô khi bên cô một thằng máu lạnh như hắn còn cảm thấy không phải là hắn một kẻ đâm thuê chém muớn khi đứng bên một cô gái hắn lại hiền lành như một cục đất.
   Bình đã có người yêu bình yêu người tên phương bình đã rất đau khổ khi phải xa phương để vào trong này sống và học tập bình đã khóc rất nhiều và thật sự nhớ tới phương trong từng giây từng phút, người đàn ông mà Bình thích là người đàn ông làm cho bình run sợ nể phục khi đưngd trước mặt người đó....... đó là những tâm sự thật lòng của cô gái đó với hắn, hắn lắng nge cô bé tâm sự để khi về không hiểu vì sao đêm đêm hắn trằn chọc băn khoăn giấc chảng thành để rồi tuwf nhừng câu chuyện đó mà ngày nào rảnh hắn cũng tới bên cô và hắn mong có cô như chưa từng mong muốn có bất kỳ một thứ gì trên đời.Hắn liều lình theo đuổi cô cho dù biết cô không hề thích hắn cho dù cco có hàng ngàn người đang hteo đuổi cho dù cô ghét hắn và cô đã quen một người tên trung cùng tên với hắn nhưng hắn vẫn âm thầm đi theo hắn vẫn muốn có cô vì  hắn chưa yêu cô nên hắn không biết ghen tuông giận hờn hắn không để ý tới sự quen biết của cô ngoài xã hội hắn không để ý tới tình cảm của cô và hắn quên luân hắn là ai mà cô bé đó là ai hắn chỉ biết làm tất cả những gì có thể cho cô bé hắn luân mạnh mồm nói với bạn bè " sau này cô bé đó sẽ là của Trung". Trong khoảng thời gian hắn và cô hai người bạn ở bên nhau nhiều nhất hắn đang quản lý một nhà trọ cho sinh viên thuê hắn đã lợi dụng tình cảm của một cô gái tên Phùng Thị Ái Trang để thử coi cô bé hắn đang thầm yêu chộm nhớ bấy lâu nay có chút tình cảm nào với hắn hay không ! Hắn đã cá độ với cô gái tên Trang kia một cuộc cá độ lớn hắn thắng sẽ được ngủ chung với cô gái đó trong đêm đó còn hắn thua thì sẽ làm tất cả những gì mà người con gái đó yêu cầu, cuộc chơi có bắt đàu thì cũng có kết thúc miễn là làm sao hắn phải nói với bé Bình và trước mặt bé Bình  cô gái kia là bạn gái của hắn, đêm đó trời mưa nhỏ khí trời xe lạnh hắn cùng cô gái tên trang suống nhà Bình uống nước hắn đã nói như thế trước mặt Bình và hắn đã chiến thắng hắn chở cô gái kia về hắn hỏi cô gái một câu " em có vui không khi chơi với anh? anh chưa từng thua trong bất kỳ một cuộc cá độ nào" lần nay anh cho em một bài học đắt giá về cuộc sống anh sẽ không ngủ voiứ em vì em không phải người anh yêu anh cũng không muốn làm hại đời em chỉ mong sao em về ngoài nhà cố gắng mà học cho tốt nên nhớ chỉ con đường học hành mới giúp được em và đừng bao giờ chơi nhừng chò chơi như đã chơi với anh nữa nếu đêm nay không phải là anh thì cuộc đời em sẽ ra sao ngày mai " hắn nói với cô gái kia tất cả những điều đó rồi quay lưng ra đi trong lòng thanh thản không một suy ngĩ không vấn vương gì nhưng hắn lại lo sợ khi ngày mai hắn đối diện với Bình, hắn sẽ nói sao về tất cả cho Bình hiểu hắn đã thức đêm suy ngĩ và quyết định cứ để tự nhiên như thế nó ra sao thì ra mà cô bé Bình tồ kia có yêu mình đâu mình chỉ yêu đơn phương cô ngỹ sao thì ngỹ.Thời gian trôi qua nhiều chuyện sảy ra đã đua hắn và Bình đến gần nhau hơn nhiều kỷ niệm hơn... chuyện của hai người.................................................................................
                                                                        Hết phần II


III. Duyên nợ... tiền để mua một tình yêu!

    khi một kẻ bất tài lên làm tướng.
   Bình ra trường trước hắn hắn đánh nhau bị đuổi ra khỏi trường ngay sau đó, cho dù cuộc sống của hắn ngoài xã hội có phức tạp như thế nào cho dù hắn có là một người như thế nào hắn sống ra sao thì bên cạnh Bình hắn vẫn là một người đàn ông hiền lành nhất và thật thà nhất, hắn cho bình biết tất cả tất cả và tất cả những gì mà hắn muốn cho Bình biết.sáng Bình ở nhà bán cafê buổi tối Bình đi học Bình được bạn trai tên Trung ở gần nhà chở đi chở về còn hắn vần ngồi ở đó đợi Bình về để tâm sự những chuyện buồn vui của đời hắn.
   Có một lần hắn hỏi Bình Bình ra trường đã sin được việc làm chưa? Bình trả lời hắn chưa đang sin nhưng chưa được, vậy để mình giúp bình sin việc nha mình quen biết rộng rãi mình giúp sin cho bình vào làm ở khách sạn nha.Khi đó hắn làm gì hắn chỉ là một thằng đam thuê chém mướn hắn buôn lậu than củi ... hắn thì làm được gì cho ai hắn chạy vạy bạn bè tìm kiếm công việc và một vài ngày sau hắn quay lại bên bình cho cô niềm tin là hắn sẽ giúp cô vào công ty tư vấn du học quốc tế Cát Tường làm với lương tháng 1,2 triệu hắn cho co bé niềm tin rồi lấy đi hi vọng cuả cô vì một lời hứ hắn không thể không giữ lời khi bạn bè hắn khôgn giúp đỡ hắn nhiệt tình như hắn ngĩ hắn tự soay sở tự chạy vạy và cuối cùng vì điều gì mà đã đưa hắn cùng cô bé đi trên cùng một chuyến tầu ra bắc chính cái đêm trên tàu ra bắc là cái đêm hắn đã cho cô biết hắn là người như thế nào và hắn rất yêu cô và chính cô cũng đáp trả lại tình cảm cho hắn hắn đã thành công hắn đã được cô yêu hắn đã giúp cô có một công việc 1,2 triệu một tháng như lời mà hắn đã hứa thế là từ lúc đó cô và hắn luân ở bên nhau cô không bỏ hắn đi khi hắn nổi nóng với cô, cô đã không bỏ hắn đi khi mà cô muốn đi thật sự chỉ vì cô cảm thấy thương hại cho hắn vì cô sợ hắn sẽ dại dột mà làm điều bâyu bạ với bản thân mà nhiều lần cô đã chứng kiến cô chao cho hắn nụ hôn đầu tiên một nụ hôn cho một người đàn ông đầu tiên bước đôi chân tình ái vào cuộc đời cô. Hắn bon chen tính toán cô cũng tính toán và suy ngĩ như hắn, hắn đã yêu cô và thương cô thực sự hay sao để mà nhiều lần hắn tự làm khổ bản thân mình vì cô hắn đã uống riệu cho đến khi ói ra máu khi cô lạnh lùng với hắn khi cô cùng một người đàn ông khác cùng nhau đi lên mộ bà của cô trong nụ cười vui vẻ mà người đó không phải là hắn để rồi sau tất cả những chuyện đó hắn đã quá yêu cô cô hiến dâng cho hắn tất cả những gì của một người phụ nữ cô bên hắn những lúc hắn buồn những lúc hắn vui cô cho hắn niềm tin và hi vọng hắn làm bất kỳ điều gì cũng ngĩ tới cô sợ làm cô buồn sợ cô sẽ không vui hắn chỉ biết có cô bên cạnh và quên mâtư hắn là ai hắn đang làm gì và phải làm ra sao hắn chỉ biết một ngày ở bên cô là cuộc đời hắn thật sự hạnh phúc và vui vẻ. Suất khoảng thời gian cô và hắn làm ở công ty công ty mà hắn đã vì một lời hưa để mở ra hắn và cô đã yêu nhau say đắm một khoảng khắc thật đẹp của hai người yêu nhau. Hắn làm những  gì để cuối cùng công ty của hắn cũng phỉa đóng của khi hắn đáng cửa công ty rồi cô vẫn yêu hắn và còn yêu hắn hơn bao giờ hết cô và hắn ở bên nhau nhiều hơn cho nhau về tình cảm nhiều hơn tất cả hắn đã nắm giứ hắn đã chói buộc cô bên hắn hắn không muốn cô đi đâu và làm gì khi không có hắn ở bên cạnh hắn sợ khi cô ra ngoài thì cô sẽ gặp nhiều thứ tốt đẹp hơn nhiều người đàn ông tốt hơn hắn dẻo miệng hơn hắn và cô sẽ bỏ hắn ra đi, hắn ở bên cô 12 tiếng mỗ ngày khi cô về nhà hắn vẫn cảm thấy nhớ thương và cảm thấy sợ sệt sẽ mất cô hắn lại rành cả buổi tối ở bên cô cho đến đêm hắn mới về nhà ngủ đẻ sáng mai hắn và cô lại ở bên nhau áo ân cho nhau từng nụ hôn hôn lên từng làn gia cho nhau từng hơi thở để rồi hắn càng thêm lo sợ hắn không ngừng suy ngĩ về điều sẽ mất cô một ngày gần đây khi hắn ở bên cô thế là cô đi cô đi làm việc cỉa cô hắn ở lại mình hắn từ khi yêu cô hắn nhìn ai cùng thấy sợ hắn sợ người ta cướp mất cô hắn sợ người ta sẽ lừa gạt cô.... hắn đã theo cô một lần nữa khi cô làm ở công ty Phương Minh tất cả những gì hắn nói đều đúng nhưng nó chỉ đúng sau khi đã quá muộn màng cho sự hiểu biết nông cạn của người khác cuối cùng công ty Phương Minh cũng đóng cửa thất bại trong kinh doanh là điều mà hắn đã biết trước, hắn yêu thương chiều chuộng hắn cho cô tất cả những gì mà cô thích nhưng hắn lại vì lòng ích kỷ của bản thân mà giữ cô quá chặt hay la mắng cô và làm những điều mà cô không thích. Thời gian cứ chôi qua nỗi lo lắng của hắn càng tăng lên hắn kìm hảm cô nhiều hơn ngay cả cách ăn mặc của cô hắn cũng ý kiến liên tục cách đi dứng nói năng ... hắn chỉ muốn cô rành ttấ cả những  gì mà cô có cho hắn không cho ai ngoài hắn cả..............
                                        
   IV. Đời là một vòng tròn định mệnh
   đến và đi, "số 0" của cuộc đời !
   Lo càng thêm lo sợ lại càng thêm sợ khi cô không còn như ngày trước khi cô về bên hắn ngoài việc ngủ thật say ra cô còn hay nổi cáu với hắn cô đã từ từ xa hắn bằng cách của cô, cô vẫn để hắn ngồi chồ đó chờ đợi để rồi đi đâu no nê chán chê rồi mới về bên hắn, cô không còn chia sẽ với hắn như ngày xưa cô chỉ biết bên hắn và đáp ứng những gì mà hắn mong muốn vì cô biết hắn chỉ thích bên cô ôm ấp cô và làm tình với cô về với hắn rồi cô lại đi đuờng của cô và hắn lại đợi và chờ. Những lần như thế thì sự bất đòng nhiều hơn cãi vã to tiếng hơn sự sa cách đang đến cô đã gặp một người đàn ông lịc thiệo hơn hắn biết chia sẻ cho cô biết lau cho cô những giọt nước mắt khi cô khóc vì bị hắn bạt tai trogn những đêm dài cô làm việc trên khách sạn anh anh cô và ai đó đã tâm sự đã đi chơi đã nảy sinh một tình yêu một sự đồng cảm và hắn chỉ đêm lại cho cô những giấc ngủ sau khi mệt mỏi quay trở về, cô sẽ không về bên hắn như ngày xưa nữa hắn đem lại cô cô sự tẻ nhạt và chán ngán lâu lâu cô còn chửi hắn là đồ đều cáng chỉ vì hắn làm cô hụt hứng một cuộc hẹn đi sinh nhật hay một cuộc đi chơi với ai đó những lúc như thế cô không hiểu hắn đang ngĩ gì và có buồn hay không những lúc như thế cô lại bỏ hắn đi thật nhanh không còn như nững ngày xưa nữa để hắn lại đó với nỗi buồn mà chỉ mình hắn biết để mà buồn chỉ cần nói với hắn một câu " vì công việc anh thông cảm cho em". Bao nhiêu ngày cô đi làm ở khách sạn là bấy nhiêu ngỳa hắn đau khổ hắn đã biết là hắn mất cô mất cô thật sự rồi vì cô không còn là cô gái của ngày xưa khi ở bên hắn nữa.mặc kệ cô có thay đổi hay là hắn hiểu lầm hắn vẫn ngồi đó đợi cô trong những đêm mưa gió cô về thì đêm đó hắn yên trong giấc ngủ còn cô không về thì hắn sẽ không ngủ và gọi điện cho cô vào sáng ngày mai.hắn không phải là một thằng ngu khi nhiều lần cô bongd gió với hắn về những chuyện tình cảm hắn cố tình giả bộ không biết hắn chỉ biết côd gắng đừng để cô bỏ hắn đi vì cô đã tìm thấy con đường hạnh phúc của cô cô đã biết cô phải làm gì và cô không muốn bên hắn với suy ngỹ đơn giản là không thể làm khổ thêm hắn nữa......


   12-01-2006 cái ngày khốn kiếp kinh khủng nhất cuộc đời hắn ngày mà cô bỏ hắn ra đi vĩnh viễn không bao giờ quay trở lại chỉ cho về một lời sin lỗi cô đa bên hắn bao nhiêu khoảng thời gian qua cô và hắn đã yêu nhau bên nhau biết bao nhiêu kỷ niệm dể đến đêm cuối cùng chỉ cho nhâu hai đĩa cơm sườn nướng mà chính lúc ăn cơm đó hắn đã đuổi cô đi với hạnh phúc của cô và cô còn nói là cô sẽ không bao giờ xa hắn sẽ ở bên cạnh làm hắn khổ suất cả hắn đã yêu nhau bên hắn phải lo cho cô con thỏ con bé nhỏ của hắn.ăn cơm sườn song còn chạy về nhà ôm nhau ngủ thật hạnh phúc hạnh phúc đến nỗi khi hắn gặp lại cô buổi chiều hôm sau ngày 13-01-2006 khi cô tìm hắn lấy bộ đồ cô nhờ hắn sửa giúp và cô nhìn hắn với ánh mắt đầy tội lỗi để tự dưng hắn thấy trong lòng đau như sát muối hắn đứng im chỗ đó nhìn cô phóng xe đi mà nước mắt tuân rơi cô đã đi và sẽ không bao giờ quay trở về bên hắn nữa.
   15-06-2006 alô khách sạn Anh Anh phải không ạh cho em gặp chị Bình, nhân viên khách  sạn trả lời Bình về quê rồi cháu.714421 alô Huệ hả bình có nhà không bình về quê chưa ??? Trung hả nge nói bình về quê rồi mà Bình không nói gì với Trung sao! Cám ơn Huệ nha..............

Sau những cuộc điện thoại vô vọng hắn phong xe lên 27 phù đổng tìm cô bé hắn chạy qua chạy lại hàng chục lần không thấy xe của cô đâu chắc là cô về quê thật cô về gấp qua mà không kịp chào hắn chắc là khi về tới nơi cô sẽ gọi điện cho hắn như khi hắn đã giặn cô là việc đầu tiên suống xe là điện cho hắn, hắn quay trở về ngồi bên điện thoại 3 ngày liên tục để đợi một cuộc điện thoại hắn đang mong, điện thoại rung lên câu trả lờ cho hắn là sự mong chờ vô vọng hắn lê bước chân ra đường theo thói quen mọi khi hắn vẫn ra đó để đợi cô hắn ngồi ở đó đến 1,2 h sáng mới quay trở về nhà trằn chọc trong băn khoan mong đợi. 6 ngày đã trôi qua hắn nhớ ai buồn vì điều gì hắn không thiết ăn thiết nuống hắn đờ đẫn như một kẻ mất hồn hắn lê bước chân qua quán enternet bên nhà uống cafê nge nhạc thì bất chợt hắn thấy dòng chữ hiện lên " em là kẻ khốn nạn lắm phải không??? em sẽ phải trả giá cả đời mình, em không muốn nhìn thấy mặt anh nữa, rồi sự thật sẽ kinh khủng hơn anh ngỹ".

   Hắn biết cô đang còn ở Nha Trang chỉ sau lúc đó hắn chạy về nhà lấy xe máy ra và phóng thật nhanh lên nhà cô bé hắn thấy xe của cô đang ở đó hắn biết đích sác là cô đang ở trong đó hắn đợi để gặp cô nhưng đáp chả lại cho hắn là việc cô quay mặt vô trong không thèm nhìn hắn. Hắn đau khổ hắn quỳ sụp suống trước của nha cô hanư chỉ mong được gặp cô cô vì sỹ diện hay vì một điều gì đó cô ra ngoài nói chuyện với hắn hắn đứng dậy chụp lấy tay cô định kéo cô đi ra ngoài nói chuyện cô nhanh người hơn hắn cô rút tay lại thật mau như vừa né thánh một con hủi đang tính sờ vào mình, cô cho hắn một cuộc hẹn thật đơn giản để cho hắn biến  đi khỏi mắt cô sáng chủ nhật mình gặp nhau tại quán cafê Hoàng Trúc lúc 10h sáng thế là hắn đi về hắn phong s xe đi cô thỏe dài não nề quay vô trong tiếp tục chát chít cho vui vẻ.....hắn phóng xe thật nhanh về nhà bạn hắn nhà phúc người bạn thân người đã nge hắn đã đi theo hắn đã biết tất cả mọi điều chắng đen trong cuộc tình của hanứ đã biết hắn yêu cô bé kia như thế nào hắn khóc thật to suất quảng đường mà hắn đi vào đến nhà bạn hắn còn khóc to hơn hắn gào lên trong đau đớn bạn hắn ngồi bên hắn mà chanửng biết nói gì chỉ biết để hắn khóc cho thoải mái trong lòng, chia tay bạn về nhà hắn mệt mỏi nằm xuống và chỉ ít phút sau hắn lại gào lên trong giấc ngủ.Hắn đã thật sự cảm thấy mình như đang chết khi ngày chủ nhật cô bé nọ không tới gặp hắn thế là hết đời hắn chở thành vô nghĩa mới hôm qua thôi nụ cười còn trên moii để ngày hôm nay suất đời rơi nước mắt.
                                                                           Hết phần III


   V. Đoạn kết của cuộc tình !
   kẻ ra đi,một người thay tên đổi họ
   tôi tên: TRẦN TÙY PHONG
   Nước mắt vẫn rơi và sẽ mãi mãi rơi cho người ra đi và một người ở lại. Tại vì sao em lại bỏ tôi ra đi tôi có lỗi lầm chi tại sao vậy hả Bình hắn ngồi đó và mãi tự hỏi mình câu hỏi đó cho dù hắn biết câu trả lời là hắn phải tự tìm ra. Ngỳa hắn ra đi hắn đã lên để nhìn cô bé lần cuối cùng hắn cứ ngĩ với tình yêu của hắn với sự tha thứ bỏ qua tất cả mọi lỗi lầm của cô bé cô bé sẽ cho hắn một cơ hội cô sẽ lại về bên hắn, hắn ngồi ở đó cô bé đứng bên trong hắn đứng đó dể nhìn cô hắn không còn sợ hắn có thể đá vào mặt ông bác của cô bé nêu ong dó ra đuổi hắn đi hắn sẽ làm điều đó thật và hắn duờng như nhìn thấy cô bé đang ngồi bên trong nhìn hắn mà cười hắn vui khi nhìn thấy nụ cười đó để rồi hắn đi hắn đi thật xa.

   Ba nói sẽ cho đi nhật bản suất khẩu lao đọng vài năm về sao mày không đi mà lại đi vào con đuờng đau thương cho bản thân như thế này??? đơn giản vì tao có nợ ân tình một người tao phải trả cho hết ta đang sống trong hi vọng tao sẽ làm tất cả những gì có thể để cứa vãn cuộc diện này rồi nỗ lực của tao sẽ đưa người đó về bên tao !!! tùy mày đó là quyết định của mày nhưng chắc gì mày đã thắng nổi tao hả Trung cho dù mày đi đâu làm gì thì tao cái mặt thứ hai của mày mặt sấu của mày vẫn luân tồn tại và sống mãi cũng mày mà cố thắng tao đi tao luân hi vọng mày sẽ thắng tao mặt tốt của mày không đáng sợ chỉ có tao khi mày cần tao mày sẽ làm cho mọi người phải sợ mày không còn ai dám đũa giỡn với mày nữa.....im đi mày chỉ thắng được tao khi nào tao buông tay nhắm mắt và chút hơi thở cuối cùng thôi tao còn sống còn yêu thương thì mày không thể thắng tao được tao là tao tao là Trung Cô Đơn mà mày là bộ mặt thứ hai của tao là mặt xấu của tao nhưng tao sẽ làm cho mày buồn vì tao còn quá nhiều điều chưa làm cho tốt đang có quá nhiều người yêu thương và mong đợi tao có lẽ cả đời tao sẽ chẳng thể nào đi cùng mày được 1000000000 và có thể hơn có thể làm đến khi chết tất cả những điều tốt cho gia đình 50% người yêu 30% bạn thân 20% không có phần của tao thì mày ở trong tao cũng chẳng nhận được gì cả .... ha ha ha, hãy biến đi cho đời tao được thanh thản.Mày đủ tự tin thì cứ đợi đi rồi mày sẽ phải năn nỉ tao giúp đỡ mày vì tao biết bây giờ ở đay chỉ có tao bên mày những lúc mày vui buồn khổ sở thôi...... hê hê hê. Hai mặt của một người quân tử đáu sức với nhau mà thân sác chảy đàm đìa từng giọt mồ hôi buồn.
   Đã gần 4 tháng rồi hắn sống trong nước mắt thương yêu chờ đợi hắn đã làm việc khổ sở vất vả từ sáng tới đêm trong hi vọng một ngày mai người con gái kia sẽ quay về bên hắn rồi sẽ lại hạnh phúc như những ngày nào mà thôi! một ngày 24h đòng hôg chừ 3 tiếng hắn ngủ trong ác mộng thì tất cả thời gian còn lại hắn luân suy ngĩ về cô bé đó hắn không biết cô đang làm gì và sống ra sao khi không có hắn ở bên cạnh rồi cô sẽ ra sao ....

hắn rằn vặt bản thân lấy niềm vui làm thức ăm lấy nỗi buồn làm lẽ sống lấy hồi ức làm bạn lấy kỷ niệm làm riệu mà nhấm nháp cho qua đêm dài vô bờ bến......................................................


   Mày còn yêu con bé không Trung??? một người bạn hỏi trung mặt tốt trong người Trung đang hỏi trung!

sao mày lại hỏi vậy hả mày thừa biết mà. ừh tao biết thế bây giờ mày sẽ tính sao khi cô bé đã có người yêu và không muốn làm khổ mày nữa ???

   Tao đã suy ngĩ rất nhiều tao đã tìm được hai điều mà đáng lẽ tao phải có từ lâu nếu trước đay tao có hai điều này thì cô ấy sẽ không bỏ tao mà đi.
   Điều gì mày nói đi nào ???
   Tao đang buồn tao đã chết đi sống lại 3 lần trong 4 tháng cái đêm mà trái tim thật sự dóng băng là cái đem cô ấy nói voiứ tao sợi dây truyền đó của bạn trai cô ấy tặng cho tao uống say đến chết tao ói mửa qua trời mày biết đó....thế là tao đã yên tâm có thể ngày mai tao chết vì một điều gì đó nhưng tao bây giờ đã thật sự an tâm khi người tao yêu đã trường thành đã khôn lớn cô đã biết tìm cho mình một con đường đi đã tìm được hạnh phúc! đó chính là điều bao lâu qua tao vẫn mong đợi ở cô ấy.
   mày có cảm thấy lòng cao thượng của mày nó là con số 0 không???
   tao cảm thấy thế nhưng lại khác mày vì con số không của tao nó nằm sau lưng con số một, một năm trời đủ để tao mất đi tất cả " tình yêu và sự nghiệp".
   Thế mày có ân hận hay hối hận điều gì không ???
   có chứ  tao ân hận vì tao không đáng để người khác thương yêu tao quá bất tài mà.nhưng với tao tất cả vì tình yêu vì người yêu tao hạnh phúc vì người tao yêu hạnh phúc mày hiểu không?
   Mày sẽ làm gì cho cuộc đời của mày những năm còn lại ?
   Câu hỏi hay quá thật không dễ để trả lời, tao sẽ lấy kỷ niệm để sống lấy hình bóng để tôn thờ lấyư nỗ lực chờ đợi làm công việc.
   mày sẽ lam gì khi quay về Nha  Trang tao sẽ mở một quán cơm nhỏ làm kiếm tiền nuôi gia đình và giúp đỡ bạn bè đặc biệt là người tao yêu khi cô ấy khó khăn.
   Người ta nợ mày nhiều quá nếu muốn người ta trả lại cho mày mày sẽ lấy điều gì của người ta từ người ta ???
   mẹ kiếp sao mày học giỏi thế cho tao những cây hỏi quá khóc búa, tao sẽ sin người ta cho tao sống chính là tao,tao không phải là ai khác cho tao được đi bên cạnh được sống cùng cô ấy và gia đình cô ấy tắt lửa tối đền có nhau mà ! 
   mày vẫn nói dối cái điều mày muốn nói đau mất rồi ???
   Tao vất cho chó gặm mất rồi hỏi làm gì ???
   mày cứ nói đi !
   vô vọng thôi !
   nói đi tao giải quyết cho !
   mày thật là tao sin yêu em từ muôn kiếp hiểu chưa tao sẽ làm tất cả để kiếp sau lại gặp và yêu cô ấy !
   không sợ khổ như kiếp này àh!
   mày sợ thì mày biến đi tao không sợ nếu sợ tao đã sợ lâu rồi và nếu sợ tao đã không yêu cô ấy ngay từ lúc đầu tao gặp cô ấy.
   Con người mày tao là mặt tốt mà còn không hiểu nổi tại sau ngày đầu tiên biết quen và yêu nó là sẽ khổ mà vẫn đâm đầu vào ?
   Mày thấy đấy tao đang là một thằng bán cơm nè tao chỉ nói yêu được thôi đối mặt tao chẳng giám nói đâu tao khi nào mới mua nổi một sợi dây truyền 9999 tặng cho người tao yêu chứ???tao yêu thật sự trái tim tao không mù quáng nhưng nó làm cho đôi mắt tao mù lòa tao đã không nhìn thấy con đường đưa người tao yêu đến hạnh phúc.nếu ngày tao gặp cô ấy mà tao biết suy ngĩ như ngày hôm nay thì đâu đén nỗi.
   còn gì để mày nuối tiếc không?
   còn một điều là tao không được hôn lên trán cô ấy khi cô ấy đi ngủ và nói với cô ấy chúc bi bi ngủ ngon để tao lại thức mà suy ngĩ.
   Mày sẽ rành tình cảm cho một người phụ nữ khác chứ ???
   ha ha ha .... nếu con nhỏ nào chịu lấy lửa hồng làm gối lấy tuyết phủ làm chăn lấy Đại Dương làm giường và có thể lên trời lấy mặt trời suống để làm cho trái tim băng giá của tao ấm cúng trở lại thì tao sẽ cho nó một nụ hôn và đá và mông đít nó bảo nó chết đi cho đời tao bớt khổ .
   Chài ... mày điêm nặng đo rồi 
   Thế nên tao mới biết đánh gita và yêu nhạc trịnh chứ mày ....
   Còn yêu bình quá hả???
   Yêu hơn bao giờ hết 
   tao ngỹ một thằng bản lĩnh như mãy sẽ thành bá vương mai sau thôi!
   Cám ơn lời khen ngợi tao khiêm tốn mà mày cứ chọc tao hoài.
   Chài bó tay. sợ mày luân .hết 
   Kết thúc!
   Ê khoan đã nào Trung kết thúc sớm thế đại văn hào mày uống riệu tiếp đi để tao ghi lời kết cho.
   mày ồn quá thích làm gì thì làm
   he he he cám ơn 
   e hèm........ thưa các bạn thế là mặt xấu đã không thắng được bản thân cậu ta và không thắng được tôi mặt tốt của cậu ấy tôi mặt tốt của cậu ấy luân hi vong những gì cậu muốn sẽ thành hiện thực!!! thân ái chào các bạn.
   Im đi rườm rà quá
   Mày cứ đẻ tao
   Đêm rồi ba để người ta ngủ !!!