Quận lỵ

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Quận lỵ (tiếng Anh: county seat) là trung tâm quản lý một quận, nhiều khi là thành phố lớn nhất, ở nhiều quốc gia. Ở những tiểu bang Tân Anh của Hoa Kỳ và những Tỉnh Bờ Biển tại Canada, cũng có thể sử dụng "shire town", nhưng chỉ được sử dụng chính thức ở Vermont. Ở Anh, Wales, và Ireland, "county town" được sử dụng. Thuật ngữ này chỉ được sử dụng thông tục ở Scotland và Bắc Ireland, nhưng hai tỉnh Anh này không còn chia ra thành quận hiện nay – thay vì đó, nó được chia ra thành miền và huyện. Các quận ở Louisiana được gọi là "parish" (do ảnh hưởng PhápTây Ban Nha trong lịch sử), và Alaska được chia ra thành "borough" (tức là khu vực lớn của tiểu bang). Những chính phủ "parish" được gọi là "parish seat", và những chính phủ của "borough" được gọi là "borough seat". Tỉnh Ontario ở Canada, thêm vào quận, cũng có huyện địa hạt, thành phố miền, và một thủ đô, những cái đó thực sự là loại quận bởi vì nó thực hiện nhiệm vụ quận.