Hoài Thanh

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Hoài Thanh (1909 - 1982) là nhà phê bình văn học hàng đầu của của Việt Nam trong thế kỷ 20. Cùng với em trai là Hoài Chân, ông là đồng tác giả cuốn Thi nhân Việt Nam, một tác phẩm xuất sắc.

Quê ông ở huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An. Ông là cựu học sinh của trường Quốc học Vinh. Trước 1945, ông là người đứng đầu trường phái phê bình văn học "Nghệ thuật vị nghệ thuật". Ông từng tham gia tổ chức Đảng Tân Việt, tham gia Tổng Khởi nghĩa cướp chính quyền ở Huế tháng 8/1945, gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam, được giữ chức Tổng thư ký Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật (1958 - 1968), phó Viện trưởng Viện Văn học, Chủ tịch Hội Văn nghệ dân gian. Ông là người có công xây dựng Viện Văn học Việt Nam.

Ông đã được Nhà nước trao tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về phê bình văn học

[sửa] Tác phẩm đã xuất bản

  • Văn chương và hành động (lý luận , 1936);
  • Thi nhân Việt Nam (1941);
  • Quyền sống của con người trong truyện Kiều (tiểu luận, 1950);
  • Nói chuyện thơ kháng chiến (phê bình, 1951);
  • Nam Bộ mến yêu (bút ký, 1955);
  • Chuyện miền Nam (bút ký, 1956);
  • Phê bình tiểu luận (tập I - 1960, tập II - 1965, tập III - 1971);
  • Tuyển tập Hoài Thanh (hai tập, 1982-1983).